KÝ ỨC CHIẾN TRANH - Trang 665

Yurii Koriakin P1

Tôi bị động viên vào tháng Mười năm 1941, khi vẫn còn học lớp 10, trong
những ngày Matskva tràn ngập nạn phá hoại, cướp bóc và hoảng loạn. Tôi
bị động viên dù mới vừa qua sinh nhật lần thứ 17 của mình. Có lẽ nhằm
mục đích không bỏ sót dù chỉ một người lính trong tương lai cho bọn Đức.

Trong khoảng một tuần lễ, tôi hoạt động như thành viên trong một nhóm
của quân ủy khu Il'ino-Zorino, ngoại ô Gorkiy. Những khu trại lớn có tổ
chức được lập tại đây. Họ dồn chúng tôi trong những hầm trú xây âm một
nửa dưới đất chứa tới 300-400 người. Tôi được xếp vào khóa học dành cho
hạ sĩ quan. Chúng tôi được bố trí đi đào những chiến hào. Họ chuẩn bị huấn
luyện chúng tôi thành những sĩ quan nằm vùng, nhiệm vụ này nghĩa là cầm
chắc cái chết. Đại diện của các binh chủng khác cũng thường xuyên tới trại
này. Họ chọn lựa và tuyển lấy những ai phù hợp công tác của họ. Trình độ
chưa hết lớp 10 của tôi được coi là mức văn hóa khá cao thời kỳ ấy, nên tôi
cũng được chọn. Đầu tiên người ta cho tôi vào một đơn vị Cận vệ súng cối
phản lực. Tại đấy tôi bị loại và gửi trả về bởi tôi đã kể rằng cha tôi đang
ngồi tù. Rồi tôi lại tới một đơn vị khác. Một lần nữa tôi bảo với họ rằng cha
mình đã bị tù – tôi là một người thành thật, nhưng đáng ra tôi nên nói dối –
do đó tôi nói dối trong lần thứ ba, khi họ tới để tuyển những điện đài viên.
Tôi quyết định: “Mình nên nói gì nhỉ? Mình sẽ bảo rằng cha mình đang đi
tản cư. Ai mà kiểm tra ra được?” Mọi việc xảy ra đúng như thế. Tháng Hai
năm 1942, cuối cùng tôi cũng tới được mặt trận, trước đó thậm chí còn học
xong khóa dạy liên lạc viên vô tuyến của trường Gorkiy. Một lần nữa tôi lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.