KÝ ỨC VỤN 2 - Trang 196

nghĩ thế nên dù làm xong cái đình, tiền đã hết sức đã kiệt thằng Đức
vẫn cố dốc túi dồn sức gây dựng lại giếng làng.

Mình và thằng Lợi râu theo thằng Liên đi thăm hai cái giếng.

Thằng Liên bạn học thuở vỡ lòng của tụi mình, bây giờ nó là chủ tịch
Thị trấn oách lắm nhưng mình vẫn gọi nó bằng thằng, hi hi. Tụi mình
vẫn trêu nó, nói mày làm quan nhưng mà tốt. Nó cười khì, nói cu
Liên không tốt thì ai tốt. Quả thế thật. Việc khôi phục hai cái giếng,
thằng Đức đề nghị từ lâu chẳng ai quyết, người ta bảo dân dùng nước
máy rồi đào lại giếng làm gì. Chỉ đến khi thằng Liên lên làm chủ tịch
Thị trấn, thằng Đức chưa nói hết câu nó đã ok, cho làm liền.

Đến giếng nào thằng Lợi râu cũng cúi xuống soi mặt mình rất lâu.

Nó vỗ vai thằng Liên, nói tau đề nghị như ri: Ngày hội làng hằng
năm, mi bắt dân Ba Đồn phải lần lượt tới hai cái giếng làng, tự soi
mặt mình xuống giếng xem mình có xứng đáng là dân Ba Đồn nữa
hay không.

Lợi râu dừng lời cười rất tươi nhưng mắt lại ướt nhòe, sũng nước.

Bộ râu sẹo của nó giật giật rung rung. Chơi thân với nó gần trọn kiếp,
bây giờ mình mới để ý mỗi khi cảm động một điều gì, bộ râu sẹo của
nó lại giật giật rung rung.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.