LÀ ĐIỀU ANH MUỐN - Trang 136

Christopher bước xuống hành lang và trở về phòng, sập cửa lại.
Như để Colin không đoán được lý do!

Cánh cửa mở ra rồi đóng lại.

“Thánh thần ơi, anh bạn, ngươi mất trí rồi hả? Cô ấy làm gì còn
nơi nào để đi. Ngươi đã thề sẽ bảo vệ cô ấy an toàn!”

“Đó là lúc trước, khi cô ta còn chưa biết ta bị mù”, Christopher
nói. Hắn bước thẳng tới góc tường, ép mình hít thở sâu. “Có vẻ
như cô ta chỉ mới phát hiện gần đây”, hắn tiếp tục, cố tỏ giọng
bình thản, “có khả năng là trước lúc đến hỏi ngươi về Alice. Ta
đoán cô ta có âm mưu trộm cắp”. Hắn cười cay đắng khi thốt lên.
“Cô ta chẳng quan tâm gì khác ngoài vàng bạc, giống hệt cô vợ
trước, một ả khốn. Xin lỗi. Vợ trước của ta, em gái ngươi, là ả
khốn nạn.”

Colin dấn bước nặng nề hướng về góc tường thật nhanh. “Đồ
ngu, cô ấy biết chuyện đó ngay sau lễ cưới.”

“Không”, Christopher phản bác. “Cô ta không thể.”

“Thằng khờ! Cô ấy không hề dời mắt khỏi ngươi suốt cả ngày
hôm đó.”

“Không, ta đã vô cùng cẩn thận...”

“Chư Thánh ơi, anh bạn, Warewick có thể đã nhìn ra!”
Christopher lặng thinh, không đáp trả. Hắn luồn tay qua mái
tóc, xoa xoa những ngón tay lên mặt. Rồi hắn quay lại, mở toang
màn cửa chớp để những cơn gió thô ráp từ biển thổi vào phòng.
Luồng khí lạnh buốt ngay lập tức làm hắn cóng người, mang
theo chút tri giác trở lại cùng. Colin nói đúng, hắn đã thiếu thận
trọng. Thậm chí nếu Gillian chẳng để ý trong ngày cưới, cô chắc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.