LÀ ĐIỀU ANH MUỐN - Trang 184

khi bước về phía chồng mình, đứng trước mặt hắn. Ôi, Chúa ơi,
xin đừng để hắn đánh con.

“Xin ngài, lãnh chúa”, cô buột miệng, “Tôi van ngài tha thứ”.
“Nếu cô vâng lời”, hắn hằn học, vươn tay kéo cô lại.

Vòng tay hắn siết lấy hơi thở của cô.

“Nghĩ thử xem ta có hài lòng không khi quay lại phòng ngủ của
mình, đinh ninh sẽ thấy cô vợ đang nằm ngoan ngoãn trên
giường như lời dặn, nhưng đổi lại chỉ là căn phòng trống không?
Thánh thần ơi, cô gái, ta tưởng cô lại bỏ đi!”

Gillian kinh ngạc đến nỗi không thể đáp lại. Sao hắn phải quan
tâm tới điều đó khi chỉ muốn cô vâng lời? Đứng trong vòng tay
chồng, cô giụi mặt vào ngực hắn và trầm ngâm.

“Có vài điều cô cần phải chiều ý ta”, hắn xoay cô lại, cởi áo
choàng khoác lên người vợ mình. “Có lẽ cô không nhớ, nhưng để
chăm sóc bệnh nhân ta đã thức mấy đêm liền và sự lo lắng
khiến ta thực sự thấy khó chịu.”

Gillian liếc trộm khi chồng mò mẫm cài nút cổ áo cho mình. Sao
tay hắn run quá vậy? Hắn thật sự giận dữ rồi à?

Nút đã cài xong. Christopher miết ngón tay cái dọc theo quai
hàm cô như đang nhẹ nhàng vuốt ve. Gillian đứng yên trong
chiếc áo choàng của hắn và chẳng thể làm gì hơn ngoài kinh
ngạc nhìn chằm chằm bàn tay đang khép vạt áo cho mình.

“Gillian? Cô sắp xoa dịu ta bằng một lời nhận lỗi chân thành à?”

Cô lắp bắp, “Tôi xin lỗi, thưa ngài”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.