LÀ ĐIỀU ANH MUỐN - Trang 247

“Có”, hắn đáp, mỉm cười với cô. “Ta khá vui vì em. Dĩ nhiên”, hắn
nói thêm, choàng tay qua vai cô, “em có thể cứ gan dạ như vậy.
Và đanh đá hơn. Ta đủ dày dạn để chịu đựng chiếc lưỡi sắc sảo
của em”.

“Ngài không phiền chứ?”

Hắn cùng cô trên đường quay lại lâu đài. “Phiền hả? Không đâu
phu nhân. Ta thích nó.” Và điều hắn chưa nói là cô phải dạn dĩ
hơn, dành nhiều lòng tin vào hắn hơn. Cô không đủ tin hắn sẽ
khiến hắn phiền não.

Không nói thêm gì, Gillian dừng lại bên hắn. Christopher cảm
nhận bàn tay cô đặt trên ngực mình, xoay đầu hắn hướng vào
cô, cố gắng lắng nghe chuyển động của cô. Hắn hoàn toàn
không chuẩn bị khi môi cô rụt rè đặt lên gò má hắn.

“Cảm ơn ngài, lãnh chúa.”

Hắn nghe thấy nước mắt rơi trong giọng nói của vợ và cảm giác
rằng hắn vừa cho cô một món quà mà hầu như cô không có
được từ bất cứ ai ngoài anh trai. Vậy nên hắn bao bọc cô trong
vòng tay mình trước khi cô kịp lùi lại, vùi mặt hắn vào mái tóc
ngọt ngào ấm áp của cô.

“Không”, hắn thì thào. “Cảm ơn em.”

“Vì lẽ gì, thưa ngài?”

Christopher dường như không biết bắt đầu từ đâu. Hắn đáp lại
cô bằng cái ôm siết dịu dàng.

“Vì đã chịu đựng một con rồng già nua cáu bẳn, kẻ có đủ lý trí để
cưới em và tự tìm được cho mình một báu vật trong lời thề ước.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.