“Phải, đúng như thế. Đừng bao giờ nghi ngờ điều đó.” Hắn mỉm
cười với sự kiêu ngạo của cô, sau đó thở mạnh khi bàn tay mát
rượi trượt trên ngực hắn, luồn qua cổ và đan vào mái tóc. Hắn
rên khẽ khi Gillian bắt đầu hôn.
Nụ hôn kéo dài đủ lâu khiến hắn nhận ra nếu bản thân còn sáng
mắt, hắn cũng chẳng thể đủ tỉnh táo mà trông thấy có hai hoặc
ba cô vợ đang đứng trước mặt mình. Việc ngồi trên ghế ắt hẳn
đáng thất vọng khi những gì hắn muốn là cảm nhận hai cơ thể
quấn lấy nhau.
Như đọc được suy nghĩ của chồng, cô đứng dậy. Hắn bám theo
khít khao và đâm sầm chóp mũi vào vai cô. Phản ứng duy nhất
của Gillan là tiếng cười êm tai. Christopher ngượng chín người,
nhưng quỷ tha ma bắt, vợ hắn đang mong đợi điều gì? Hắn háo
hức, hệt như một gã trai trẻ bị kích động, người phụ nữ này
hoàn toàn đáng bị quy trách nhiệm. Hắn để cô dẫn dắt tới bên
giường, sau đó thấy mình ngồi xuống. Gillian được kẹp giữa hai
đùi và choàng cánh tay qua vai hắn.
“Em nghĩ em cần phải trút bỏ chiếc đầm của mình”, cô nói như
đang bối rối trong nước đi tiếp theo. “Ngồi yên nhé, Christopher,
trong khi em xử lý. Phải mất chút thời gian.”
Không ngồi thì còn gì khác để làm. Nếu như ngày trước, hắn đã
có thể trong tích tắc lao vào tháo bỏ xiêm y và kéo cô nằm xuống
cùng mình, trao cho cô những nụ hôn đến nghẹt thở.
“Christopher...”
Hắn vuốt mái tóc Gillian. “Ta đang chờ đón lòng tốt của em.
Chẳng phải đó là điều em muốn sao?”
“Vâng, đúng thế”, cô thừa nhận.