LÀ ĐIỀU ANH MUỐN - Trang 329

“Chỉ vì con đường này quá hiểm trở!”

“Nếu em cho rằng nó hiểm trở, vậy thì khi trông thấy lối trèo lên
Lâu đài Lãnh chúa em sẽ khóc thét.”

“Lâu đài Lãnh chúa?”

“Nơi cha ta lẩn tránh mẹ ta.”

Cô muốn hỏi thêm, nhưng ngựa của Christopher bị vấp.

Christopher lập tức giật dây cương. “Yên nào”, hắn ra lệnh.

Con ngựa nghe lời và tiếp tục dấn bước điềm tĩnh. Vài khắc sau,
Christopher thở phào, giảm bớt căng thẳng. Gillian ngẩng đầu
hít thở. Họ đã ở bờ biển, rất gần nước biển, đến nỗi cô giật thót
với con sóng đầu tiên vỗ vào ghềnh đá. Cô nhìn đắm đuối khi
con nước trôi tuột trở lại biển sâu.

Christopher xuống ngựa và giơ hai cánh tay ra. Gillian đặt tay
vào vai hắn, mỉm cười hưởng ứng sự chăm sóc của chồng lúc
hắn dìu cô đứng vững. Cô ôm chầm lấy hắn.

“Cảm ơn.”

“Về chuyện gì?”

“Về món quà này.”

Nụ cười dịu dàng hé lộ trên gương mặt hắn. “Đây là phần đáp
đền cây đàn luýt mấy hôm trước. Bây giờ, nhớ nắm tay ta khi em
đi khám phá. Em có biết quái vật biển sẽ cướp lấy em nếu mạo
hiểm chạy ra quá xa không?”

“Không biết”, cô thở mạnh, di chuyển sát bên hắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.