cho Robin nghe về sự thịnh vượng trong các điền sản của mình,
có thể vì Robin từng là người dạy hắn cách quản lý chúng.
Christopher là một học trò thông minh và vùng đất của hắn đã
minh chứng điều đó.
Trong lúc Colin nhai và nuốt suốt bữa ăn, Christopher vắt hết
tất cả chi tiết về công tác quản lý thành trì hiện tại. Robin có vẻ
háo hức muốn tự mình tham quan, thế nên Christopher đứng
dậy lôi ông ta theo. Hắn cảm giác Gillian sẽ không xuống nhà
cho tới khi các chàng trai rời khỏi lâu đài, vì thế thật vô lý khi cứ
ngồi lì ở bàn.
Colin giữ hắn lại lúc đám đàn ông nhà Artane trên đường ra cửa.
“Ta sẽ đợi cô ấy, nếu ngươi muốn”, Colin cộc lốc đề xuất, “ngươi
cứ trông chừng các quý ngài. Ta không nên cùng ngươi dẫn ông
ta đi tham quan lãnh địa”.
“Ừ”, Christopher miễn cưỡng tán thành. “Có lẽ ngươi nên đề
nghị Gillian tìm ta khi cô ấy xuống tới đây.”
“Biết rồi.”
“Và giữ lũ đàn ông tránh xa cô ấy.”
“Sẵn lòng.”
Christopher gật đầu, rồi cất bước. Hắn sẽ sớm dành thời gian
bên cạnh vợ mình sau khi dẫn vị thầy cũ thăm thú những thứ
mà hắn không thể nhìn thấy được nữa, nhưng phép lịch sự đòi
hỏi hắn phải làm. Thật kỳ cục, cách mà mọi thứ đã thay đổi. Một
năm trước, hắn không tin mình sẽ thế này.
Gillian thực sự đã rèn giũa sự thay đổi trong hắn.