Đến cổng thành khá dễ dàng. Cô trượt qua hầm và hướng tới lối
ra ngập nắng phía bên kia. Rồi cô dừng lại. Cô nhìn thấy
Christopher và Robin đi bộ xuống lối đi ngoài thành. Chẳng thấy
dấu hiệu của Phillip và Kendrick. Gillian cắn môi. Chuyện này
khiến mọi việc khó khăn hơn. Như thế cô sẽ khó lòng tránh
chồng và các vị khách mà chẳng để lại lời nào. Rõ ràng cô phải
chờ đến lúc họ di chuyển sang thao trường mới có thể tiếp tục
lên đường.
Không lâu như cô lo lắng. Cô thấy Christopher dẫn Robin hướng
sang khu vực luyện binh bên phải. Cầu mong Robin không quay
đầu lại và nhìn thấy cô đang hối hả băng tới cổng ngoài, cô cất
bước nhằm theo lối đã định.
“E hèm”, một giọng nghiêm khắc vang lên sau lưng cô. “Cô đang
tính đi đâu vậy, quý cô?”
Gillian thở dài. Cô nên biết Colin sẽ trốn đâu đó chứ. Cô quay lại
đối mặt gã. “Tôi ra ngoài hít chút không khí trong lành.”
Gã càu nhàu với một vẻ mặt vô cùng nghi ngờ. “Ta tưởng cô dư
dả không khí rồi chứ.”
Gillian cứng họng. “Tôi sợ, thưa ngài, sợ là không khí ở đây
không đủ.”
“Ta bảo là đủ”, gã khoanh tay trước ngực. “Thật ra, ta kiến nghị
rằng cô không cần thêm không khí trong lành đâu. Cô không
cần đi loanh quanh trong làng tìm kiếm nữa.”
Gillian thở dài. Colin đang biểu hiện một ánh mắt cảnh báo rằng
gã sẽ không dễ dàng cho qua mọi chuyện. Hiển nhiên càng
không cho phép cô đi một mình... nhưng... “Có thể ngài muốn đi