LÀ ĐIỀU ANH MUỐN - Trang 389

Gillian không để cậu nhóc nói hết câu. Chẳng hiểu thế nào, cô
đặt vào lòng tay tất cả cơn giận từng dành cho cha. Cơn giận đầu
tiên khiến cô rùng mình, rồi nó trôi qua, để lại sự quyết liệt và
sắc bén như lưỡi kiếm của Christopher. Mọi thứ cô từng học từ
William và đã học ở Jason trong hai tháng qua gợi lại trong cô
thật rõ ràng. Cô áp sát người cận vệ của chồng một cách điềm
tĩnh, như thể đã làm vậy mỗi ngày trong hai chục năm trời.
Thanh kiếm bỗng nhẹ bẫng trong tay và Gillian cầm nó với kỹ
thuật mà cô không biết làm sao mình có được.

Cô tưởng tượng Jason là cha mình. Cô mỉm cười kiên quyết ngay
từ đầu, Jason nhảy qua nhưng tránh không đủ nhanh và cạnh
sắc của thanh kiếm gỗ đã khảm vào xương sườn cậu nhóc. Tiếp
theo cô tấn công đến nỗi cậu ta phải loạng choạng lùi lại. Thừa
thế xông lên, cô tiếp tục đẩy Jason lùi vào chân tường. Cô rít
mạnh hớp lấy không khí, tận hưởng cảm giác chiến thắng áp
đảo. Cô chĩa cạnh cùn của thanh gỗ vào cổ họng chàng trai.

“Ngươi đã chết, cậu bé”, cô nói qua nụ cười.

Mắt Jason mở to chưa từng thấy, anh chàng toát mồ hôi và cứng
họng, biểu hiện mà cô chưa bao giờ trông chờ sẽ nhìn thấy ở cậu
ta.

Rồi cô nhận ra Jason không lùi vào tường, mà lùi trúng cha
mình. Cô ngước lên và bắt gặp đôi mắt xám của Robin Artane.
Ông cũng ngạc nhiên hệt như con trai ông.

Cả Colin, Kendrick và Phillip, những người đang đứng thành
một hàng nghiêm chỉnh ngay cạnh Robin.

Đến lượt Gillian không nói nên lời. Mặt cô ngập trong màu đỏ, cô
sẽ đánh đổi bất cứ thứ gì để có thể nấp giữa đám cây cỏ và biến
mất khỏi tầm nhìn của những người chiến binh này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.