Hồi
8
Bơ vơ đất khách, thiếu sinh nặng tình khóc vợ
Động lòng trắc ẩn, Song hiệp quyết chí tìm gian
M
ột chiều Xuân gió phơn phớt lạnh, ánh kim ô đỏ ối nhuộm đầu non, xa
xa chặng Cối Kê Sơn tím ngắt vạch ngang trời như một nét phá tuyệt đẹp
trong bức họa phong cảnh sơn cước hữu tình.
Rừng rậm bát ngát bao la một màu rêu thẫm còn vương loang lổ bóng tà
dương báo hiệu một ngày sắp tàn…
Trên con đường đất gập ghềnh quanh co giữa hai dãy đồi cỏ xanh rì hiu
quạnh, chiếc xe nhất mã khấp khểnh lọc cọc, lắc lư, dường như đã mệt sau
chặng đường dài.
Dưới chiếc mui khum bằng tre đan trát trám, hai người, một nam, một
nữ, ngồi song song trên chiếc ghế dài có dựa. Người đàn bà trạc ngoài đôi
mươi, nét mặt xinh đẹp hiền hậu, tóc mây đen lánh búi ngược để hở chiếc