LÃ MAI NƯƠNG - Trang 133

đeo đao đi như vậy chắc là gian đạo không sai.

Người chồng gật đầu nhìn vợ :
- Ờ, lão già coi bộ hung dữ thật, diện tướng đặc biệt tặc đạo. May quá

cũng sắp tới Khương gia thôn rồi.

Cơn gió thổi tung chiếc rèm vải sau xe, thiếu phụ rùng mình ngó lại, tái

sắc, kéo tay chồng :

- Lang quân coi kìa! Tên lão tặc đi phía sau. Chắc nó theo ta!… Làm thế

nào bây giờ?

Thanh niên ngoái đầu nhìn phía ngoài xe. Quả nhiên lão già hung hăng

đang theo xa xa. Chàng rợn người, bối rối. Lặng lẽ không nói e vợ lo sợ
thêm.

Thiếu phụ run rẩy :
- Không khéo nó cướp xe lang quân ạ, nếu xảy ra chuyện gì, thiếp quyết

liều chết!

Thiếu niên an ủi vợ :
- Tại hiền thê lo sợ quá nên nghĩ vậy. Y chỉ là khách bộ hành như những

người khác mà ta đã gặp trên đường. Họ cũng đeo khí giới phòng thân đó.
Nếu lão đại hán hung ác này nó có ý cướp xe thì y đã hành động từ lâu rồi.
Đường vắng vẻ có gì cản trở y đâu.

Thiếu phụ ngoái đầu cố nhìn qua kẽ rèm. Quả nhiên lão già đủng đỉnh đi

cách xa đúng kiểu khách bộ hành. Thiếu phụ an tâm đôi chút, miệng lẩm
bẩm niệm Phật cứu nạn cứu khổ, nhưng thỉnh thoảng vẫn ngó lại phía sau.
Đại hán vẫn lặng lẽ đi, bước chậm hơn…

Tà dương đã khuất hẳn non Tây, gió chiều nhẹ thổi nhưng lạnh hơn trước

nhiều. Sương lam mờ mờ cũng bắt đầu rụng phủ khắp sơn cương rừng rậm.
Tiếng chim chiều lạc lõng vọng không trung…

Thiếu phụ hớn hở nở nụ cười tươi tắn chỉ tay ra phía trước, nơi có những

làn khói lam uốn éo từ hàng mấy trăm nóc ngói bốc lên cao :

- Kìa Khương gia thôn! Phải không lang quân?
Thanh niên âu yếm nhìn vợ khẽ gật đầu :
- Đúng như ta đã nói mà! Hiền thê lo sợ khiến ta cũng sợ lây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.