LÃ MAI NƯƠNG - Trang 203

Một hôm đúng ngọ, qua một nơi có mất dãy đồi cây bóng mát, họ Lâm

bèn ra lệnh tạm ngừng để ăn trưa. Lát sau, đoàn xe tiếp tục lên đường ra
khỏi dãy đồi cây, thì chợt có một lão hán trạc quá ngũ tuần dáng người hom
hem vác cây mộc côn đi tới.

Nhìn qua lá phiêu kỳ Thành Đại Tam Khu, lão hán quát lớn :
- Xe hàng của bọn nào qua khu Cầm gia ổ thế này? Đường sá ta cho dọn

dẹp sạch sẽ đâu phải để cho các người dùng mà không xin phép ta!

Thấy lão già ốm khô ngang ngược, viên bảo tiêu phụ phì cười, chỉ phiêu

kỳ :

- Lão già không có mắt hay là điên rồ? Biết điều tránh sang bên kẻo

không kịp thở bây giờ!

Nói đoạn ra lệnh cho xa phu cứ đẩy xe đi bừa đâm thẳng vào người chặn

đường.

Lão hán không chút sởn lòng, tọa tấn, một tay cầm mộc côn dí đầu côn

vào xe hàng khiến hai xa phu ỳ ạch ra sức đổi mà không nhúc nhích được
tấc đất nào cả. Tức giận, viên bảo tiêu phụ liền nhảy xuống ngựa, rút đao ra
chỉ mặt lão hán mắng lớn :

- Lão già điên dại muốn chết, đừng có trách ta vô tình nghe!
Dứt lời y nhảy tới bổ thượng một đao vào đầu lão hán, thế đánh hùng hổ

rất mạnh mẽ. Ung dung mỉm cười, lão hán vẫn tay tả cầm mộc côn chống
lại xe hàng, xòe bàn tay hữu thành Cương đao gạt nhẹ trúng bảo đao đối
phương. Thanh đao vuột khỏi tay người bảo tiêu phụ văng ra xa hơn
trượng. Lúc đó, Lâm Diên Khánh đi đoạn hậu bỗng thấy đoàn xe không
được lệnh mình mà ngừng tiến, bèn thúc ngực lên xem việc gì thì vừa kịp
thấy lão hán trổ công phu gạt đao. Chành kinh dị không ngờ lão già hom
hem lại có bản lãnh nhường ấy, bèn cất tiếng hỏi :

- Chúng tôi có thù hiểm gì mà lão trượng ra đây gây sự chặn đường vậy?
Nhìn qua thanh niên thấy bộ điệu hùng dũng, lão hán thôi chặn xe đứng

thẳng người lên :

- Ta không thèm nói chuyện với những vô danh tiểu tốt, có tên nào là

Thiết Cước Hổ thì mau ra đây!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.