LÃ MAI NƯƠNG - Trang 242

Họ Cầm khoái chí :
- Bành tặc, ngươi còn nhớ đã sát hại phu quân ta thế nào không?
Khoát Hải rên siết té ngửa ra sân. Bọn trang đinh xông tới liều mạng

định vây chặt lấy họ Cầm nhưng Lã Mai Nương hoa kiếm chận đánh chém
cụt luôn bảy, tám ngọn giáo :

- Bây muốn mất thủ cấp thì cứ vào đây!
Trang đinh sợ hãi bỏ chạy toán loạn. Cầm Đại Nương rảnh tay chém

luôn nhát nữa, thủ cấp Bành tặc văng ra xa lăn lông lốc trên nền gạch. Trả
được thù chồng, Cầm Đại Nương lấy làm hả dạ, quay sau nhìn thế trận của
Hồng Vân thì vừa lúc Trần Bá Hoáng bỏ chạy. Hồng Vân đuổi theo lia một
lưỡi kiếm xả vai. Bá Hoàng lăn ra sân hết thở. Lúc đó Mai Nương cũng đã
bắt bọn trang đinh và gia nhân Bành gia ổ tụ họp cả ở trong sân trước đại
sảnh. Không kể các tên bị tử thương tổng cộng có sáu mươi mốt người. Hỏi
đến Tiêu thị và Cung Vượng thì hai người đã lẩn trốn lúc nào không biết.

Lã Mai Nương bảo Lâm Hồng Vân :
- Thơ thơ hãy đứng ngoài này coi chừng bọn chúng, thái thái và chúng

tôi vào hậu đường kiểm soát coi sao.

Dứt lời, Song hiệp cùng Lâm thái thái đi thẳng vào sảnh đường. Ba

người lục soát khắp mọi phòng. Tới phòng của Bành Khoát Hải, Cam Tử
Long mở rương thấy đầy vàng bạc, châu báu không thiếu một thứ gì. Ngay
ở lớp trên có một bọc lụa đầy đựng độ mươi nén bạc và một số vàng.

Lã Mai Nương nói :
- Chắc cái bọc này của vợ chồng Phùng Nguyên Thành đây.
Tử Long lật đi lật lại thấy góc chiếc khăn bọc có thêu chữ Phùng kiểu

triện :

- Phải rồi! Có dấu chữ Phùng trên khăn đây này.
Ba người bèn kiếm mấy vuông vải dầy chia của cải trong rương ra thành

bốn gói, buộc lại chặt chẽ.

Tử Long nói :
- Bỏ những của này lại đây cũng uổng, chi bằng bọn ta lấy dùng hành

hiệp còn ích lợi hơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.