LÃ MAI NƯƠNG - Trang 248

- Dạ, còn ạ. Ngày đêm Phùng tiên sinh mong chờ khách quan như con

mong mẹ về chợ vậy.

Bốn người dở hành lý buộc trên mông ngựa, khoác lên vai vào quán.

Chủ quán từ trên lầu chạy xuống đón tiếp. Trong quán có mươi thực khách
đang ăn. Chủ quán hỏi :

- Khách quan dùng bữa trên lầy hay dưới nhà?
Tử Long nói :
- Trên lầu cho tiện nói chuyện. Tôi lấy hai phòng đó!
- Thưa, cũng còn đúng có hai phòng đầu nhà bên này.
Thấy khách lạ vào quán, người nào cũng võ trang hùng dũng, lại thêm cả

một lão bà, các thực khách chăm chú nhìn.

Phùng Nguyên Thành đang ở trong phòng, nghe tiếng khách lạ đến vội

chạy ra đầu thang lầu ngó, thì ra hai vị ân nhân mình trở về. Mừng rỡ,
chàng chắp tay vái lạy.

Tử Long xua tay :
- Chà! Xin miễn lễ đi! Phùng tiên sinh mạnh giỏi chớ? Lát nữa, mời sang

phòng tôi dùng rượu, sẽ nói chuyện nhé?

- Dạ, tôi sang hầu tiếp.
Chủ quán đi trước mở cửa phòng. Cam, Lã vào phòng đầu dãy đặt hành

lý xuống. Mẹ con Lâm gia vào phòng thứ nhì. Tiểu nhị hầu nước rửa mặt,
sửa soạn xong thì họ Phùng cũng vừa đến. Mai Nương mời cả Lâm thái thái
và Lâm Hồng Vân sang ngồi chơi. Cam Tử Long hỏi Phùng Nguyên Thành
:

- Hôm chúng tôi ra đi, thôn chức có làm khó dễ gì cho việc chôn cất lệnh

phu nhân không?

- Thưa không, nhờ có chủ quán tận tâm giúp đỡ, mọi việc được ổn thỏa

cả.

- Hay lắm! Báo tin để tiên sinh mừng rằng, tên lão tặc sát hại lệnh phu

nhân đã nộp mạng dưới lưỡi Hổ Đầu câu của Lâm thái thái đây. Thái thái
cũng có thù với tên đạo tặc ấy.

Phùng Nguyên Thành đứng lên vái lão bà :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.