LÃ MAI NƯƠNG - Trang 298

- Tôi chịu thua rồi. Tôn huynh lượng xá tội múa rìu qua mắt thợ cho.
Tử Long nhũn nhặn đáp lễ :
- Anh em luyện tập chơi, sá chi việc nhỏ mọn ấy? Tại cây cung của tôn

huynh quá nặng đó! Có mạnh nhưng kém lẹ mà thuật xạ tiễn cần phải lẹ.

Tần Kỳ liệng thiết cung cho Tần Khánh :
- Cây cung sắt này vô dụng rồi, không hiểu cặp thiết kích kia có còn

dùng được hay không? Nào, mời Cam huynh thử một trận chơi? Người có
quen dùng kích không?

Tử Long đáp :
- Có học qua loa thôi. Nếu Tần huynh nhân dịp muốn mua vui xin nới

tay đôi chút nhé?

Lẳng lặng, Tần Kỳ bước tới chỗ con tuấn mã của mình đang ăn cỏ, rút

cặp đoản kích trong bao ra liệng cho Tử Long một chiếc.

Tử Long bắt lấy cây đoản thiết kích thấy rất vừa tay nên khen :
- Tần huynh rèn được cặp kích quý lắm, có lẽ nặng tới hai mươi cân một

chiếc?

Tần Kỳ đáp :
- Đúng thế. Đồng cặp này vừa trọn năm mươi cân thép tốt.
Từ nãy, Lã Mai Nương nhận thấy tình hình khá gay go trong cuộc đua

bắn. Thái độ khiêu khích của Tần Kỳ cũng không qua được mắt nàng. Nay
họ Tần lại muốn cùng Tử Long đấu kích, tuy nàng hiểu sư huynh nàng bổn
tánh rất trầm tĩnh nhưng dù sao cũng là một việc nên tránh.

Tử Long bị lâm vào tình thế khó từ chối cuộc đấu, lẽ nào nàng đứng

ngoài đóng vai khán giả thản nhiên sao?

Nghĩ vậy, Mai Nương bèn lên tiếng :
- Tần tôn huynh! Hồi nãy tôi yêu cầu tôn huynh biểu diễn kích pháp chớ

có đả động tới cuộc đấu kích đâu?

Đấu độc kích khác biểu diễn song kích, vậy xin bỏ cuộc đấu đi và yêu

cầu tôn huynh phô tài song kích thôi.

Tần Kỳ cười :
- Trong bọn chúng ta, chỉ có một tôi đem khí giới theo, không lẽ một

mình biểu diễn tất không hào hứng, bởi vậy tôi yêu cầu song đấu. Nếu nữ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.