LÃ MAI NƯƠNG - Trang 360

đài y vận võ phục đen tuyền, thật dũng mãnh. Nó oai thế mới bực mình
chớ!

- Đã có nhiều người thượng đài chưa? Những hạng người nào?
- Nhiều rồi, nhưng toàn tử thương và trúng thương. Hạng người nào cũng

có, đủ các giới không thiếu sót một ai! Họ tức tối lên đánh và… bị đánh
luôn. Chưa một ai chịu nổi với Lôi Lão Hổ trên ba mươi hiệp.

Phương Đức sầm nét mặt :
- Lập Lôi đài để thi tài hơn kém, đã trúng thương là cùng, chớ tử thương

thì quá quẫn! Quan trấn thủ không nói gì ư? Để họ Lôi sát hại mọi người
như vậy sao?

Trần Ngọc Thơ giãy nẩy :
- Lỗi đâu ở quan Đầu trấn và cũng chẳng phải lỗi ở Đài chủ!…
Phương Đức ngạc nhiên ngắt lời :
- Đánh chết người và để đánh chết người, lão đệ nói họ vô tội lỗi là thế

nào?

Trần Ngọc thơ giải thích :
- Trong khi lập lôi đài, Lão Hổ xin phép đàng hoàng, viết giấy dán khắp

mọi nơi bá cáo dân chúng hay rồi mới dựng đài. Trong tờ bá cáo, và hiện
thời rất rõ ràng trên tâm biển dựng ở hai bên đài, các điều lệ rất minh bạch.
Lỗi ở những người không biết liệu sức tài của mình mà dám thượng đài để
hứng lấy cái chết, cái nhục. Để tôi lấy tờ bá cáo đó đưa lão huynh coi. Nói
đoạn Trần Ngọc Thơ bảo con trai :

- Tờ bá cáo điều lệ Vô Địch đài cha để trong ngăn án thư phòng lấy ra

đây cho lão bá coi.

Lát sau, Trần Ngọc Thành cầm một tờ giấy màu xanh lớn kính cẩn đưa

cho Phương Đức.

Mở tờ giấy gấp sáu đó ra, họ Phương đọc:
“Tôi là giáo đầu võ sư họ Lôi tên Hông, tước hiệu Lão Hổ sanh quán tại

Bảo Kinh huyện, Trường Sa phủ, tỉnh Hồ Nam, xin bá cáo cùng chư vị
quân tử, anh hùng tứ xứ được biết.

Vốn ham ưa Võ thuật, tôi thiết lập lôi đài ở Thanh Ba môn ngay đại trấn

Hàng Châu, với mục đích cùng chư vị anh hùng thử tài, đua sức.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.