LÃ MAI NƯƠNG - Trang 359

cùng y thi tài. Trước hết, y thiết lập Lôi đài mà dám ngạo thiên hạ, treo
ngay cửa đài một tấm hoành lớn đề VÔ ĐỊCH ĐÀI, lão huynh thấy có
ngang không?

Phương Đức nói :
- Chắc họ Lôi quả thật anh hùng vô địch mới dám nêu các danh từ ấy.
Trần Ngọc Thơ tặc lưỡi thở dài :
- Thị trấn Hàng Châu lớn nhường này mà y dám khinh miệt dùng ba chữ

Vô Địch đài thì quả khinh người thiệt. Một kẻ xa lạ đến xứ sở này dựng Lôi
đài Vô địch, khinh miệt dân Quảng Đông và Tô Châu, Hàng Chây với đôi
liễn hai bên cột đài lồ lộ đập vào mắt thiên hạ:

Quyền đả Quảng Đông toàn tỉnh
Cước kích Tô Hàng nhị châu.
Nghĩa là:
Tay đấm cả tỉnh Quảng Đông
Chân đạp hai châu Tô Hàng.
Lão huynh xét thử, Lôi Lão Hổ kiêu ngạo đến nước ấy có đáng giận

không? Hơn hai mươi hôm, toàn dân Hàng Châu người tứ xứ ai cũng như
sống trên đồng lửa, ăn ngủ không được vì phách khí của Đài chủ. Thật là
mục hạ vô nhân!…

Nói một thôi, một hồi, Trần Ngọc Thơ mặt đỏ gay gắt, tức giận tộc bực.

Con trai là Trần Ngọc Thành, trái với thân phụ, mặt tím lịm đăm đăm ngồi
im lặng.

Phương Đức xưa nay vốn tánh cực kỳ điềm đạm, nghe lão hữu nói

chuyện Vô Địch đài, cũng phải sôi nổi, dân mạnh ly rượu đang cầm trong
tay xuống thổi, mà rằng :

- Lão đệ nói đùng, thế này thì quả là Lôi Lão Hổ khinh người quá đáng!

Hình dáng nó có oai hùng như Lôi đài của nó không? Lão đệ có đi coi
không?

Trần Ngọc Thơ vỗ đùi đánh đét một cái :
- Võ đài như vậy ai mà không tức đi coi, muốn ngồi nhà cũng không nổi.

Người quanh mình bàn tán xôn xao khiến ai nghe cũng chán cả người! Hơn
nữa Lôi Lão Hổ oai dũng lắm. Vai hùm, lưng gấu, mặt sắt đen sì, khi trấn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.