LÃ MAI NƯƠNG - Trang 420

Sở dĩ có sự xảy ra như vậy vì Lý An không kịp theo chủ nhân, còn lúng

túng bị kẹt giữa đám đông người. Nên viên Bang trưởng không biết là
Phương Đức phu nhân.

Người trong Hội quán nghe Trần Ngọc Thơ la vội chạy ồ ra, có cả

Phương ông. Nhận ra vợ hiền đã tới, ông mừng rỡ nói lớn :

- Mọi người an tâm, đây là tiện nội, thân mẫu của Thế Ngọc.
Thúy Hoa dựng ngọn thương lên tường, cầm tay chồng hỏi :
- Ngọc nhi đâu? Có sao không?
- Con nằm trong nhà. Hiện vẫn mê man.
- Từ bao lâu rồi?
- Độ trên một giờ.
- Lang quân bảo người mở đường cho Lý An vào. Thuốc ở cả trong bọc

hành trang.

Trần Ngọc Thành vội chạy ra ngoài mở đường cho Lý An, còn Phương

ông dẫn vợ vào căn phòng thế Ngọc.

Trong phòng chật ních những người. Nàng yêu cầu tất cả ra ngoài, mở

thông cả mấy cửa sổ cho thoáng khí. Thấy con nằm thẳng sắc diện xám
ngắt, Thúy Hoa đau đớn, lệ ngọc tuôn rơi. Trong phòng lúc đó có Phương
ông, Trần Ngọc Thơ, hai vị lương y và Lý An mới bước vào. Thúy Hoa cố
trấn tĩnh nhận xét. Đai lưng, võ hài đã được tháo bỏ. Nàng tháo nốt vớ, dây
đai ống quần và dây lưng cho huyết được lưu thông.

Xem tới vết thương, nàng yên trí hơn vì Thế Ngọc không bị gãy xương

lồng ngực. Mở bọc lấy hai hườn thuốc Thiết Đả Hườn Sanh mài với nước
trà ấm đoạn tự tay nàng nâng đổ vào miệng Thế Ngọc sau khi rắc lên vết
thương lớp bột màu vàng.

Các danh dược được dùng đây toàn là loại gia truyền bí hiểm của Thiếu

Lâm tự do Miêu Hiển truyền lại cho con cháu. Xong xuôi, Thúy Hoa lấy
mền nỉ phủ lên người Thế Ngọc. Phương ông thắc mắc hỏi vợ :

- Liệu có sao không?
- Chờ một khắc xem thuốc hành thế nào, nhưng hi vọng vì vết thương

không nội phạm. Nhờ có tẩm luyện từ nhỏ, nếu không, bị ngọc độc cước đó
con chắc chẳng thoát khỏi nguy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.