LÃ MAI NƯƠNG - Trang 723

- Thôi! Lữ đại ca, ta ra về. Bất tất nhiều lời. Thù địch không bao giờ

cụng ly chung chén!

Dứt lời, Tấn Trung hầm hầm trở ra Tam Quan. Lữ Anh Bố và Mã,

Phương, Bạch theo gót đi thẳng.

Tia hy vọng hòa giải cuối cùng đã tiêu tan trước thái độ cứng rắn và rất

hợp lý của Hồ Á Kiền.

Tam Đức, Thái Trí, Hoàng Khôn không trách Kiền, sửa soạn chuẩn bị

cho Kiền chờ ngày thượng đài và luôn luôn căn dặn y rằng sự bại trận là
một việc hiển nhiên, vậy không nên chấp nê, khi bắt đầu thấy đuối sức hoặc
thấy chống đỡ khó khăn các thế đòn linh diệu của đối phương là không
được do dự, nhảy ngay xuống đài chịu thua ngay.

Hoàng Khôn bảo Á Kiền :
- Thượng đài giao đấu cùng một đối thủ tài hơn sư đệ gấp mấy lần đủ tỏ

lòng can đảm đáng khen. Nếu câu nệ chấp nê, lúc đuối không biết bỏ cuộc,
nhận lấy cái chết phi lý mới là kẻ không thức thời, bị thiên hạ chê cười. Bại
khi này sư đệ còn đủ thì giờ tiếp luyện cho tới khi đạt tới cấp độ trên và sẽ
đích thân tìm Lữ Anh Bố giao đấu để tỏ cho gã biết tánh cương cường bất
phục của sư đệ. Đó mới là trực nghĩa của hai chữ “Công Phu” về tập luyện
cũng như về chí kiên nhẫn xứng danh hảo hán. Trước kia trên Tung Sơn,
Chí Thiện sư trưởng thường giảng rất rõ ràng trong trường hợp này, sư đệ
còn nhớ không?

Hồ Á Kiền cúi đầu nhất nhất tuân lời.
Tuy thế, hai vị hòa thượng Tây Thiền, Quang Hiếu cùng các hào kiệt

Thiếu Lâm vẫn thấy lo ngại cho Á Kiền rất nhiều.

Song hiệp Lã Mai Nương và Cam Tử Long ra về Thanh Thiên lầu.
Mai Nương nói :
- Căn dặn Hồ Á Kiền đã đành, nhưng liệu y có tĩnh trí thoái lui đúng lúc

không? Giao thuyết dễ dàng, thực hành mới là việc khó khăn, cần kinh
nghiệm nhiều, tiến thoái đúng lúc. Á Kiền không phải con người kinh
nghiệm về giao tranh. Luyện tập dở dang thấy ngay cái hại nhãn tiền.

Cam Tử Long gật đầu :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.