LÃ MAI NƯƠNG - Trang 77

- Tôi theo hầu lão Trang chủ từ khi còn tấm bé, chẳng may người thọ

nạn, bổn phận của tôi đối với chủ nhân không bao giờ thay đổi. Người ta
hơn được muôn loài cũng nhờ ở đức độ trung thành.

Hôm sau, Cam Phúc định giết trâu mổ bò làm tiệc lớn cũng lễ và mời

toàn trại khao mừng ngày trở về của tiểu chủ nhân, nhưng Tử Long ngăn
lại, ôn tồn giảng giải :

- Không nên làm lớn. Trước hết mối thù chưa trả được, gia mẫu cũng

chưa về nhà. Vậy nên coi việc tôi hồi hương như là cuộc thăm viếng mộ
phần cố phụ. Sau đó Mai Nương và tôi sẽ lên đường kiếm cho kỳ được
Tăng tặc đạo. Chừng nào thù đã báo, tôi sẽ đón gia mẫu về đây khi ấy ăn
mừng cũng không muộn và mới hợp lẽ.

Cam Phúc nghe phân trần, khen phải và sửa soạn thường lễ cúng gia tiên,

thăm viếng mộ phần lão anh hùng.

Tử Long và Mai Nương nhận xét các nơi Cam thái thái chôn vàng bạc

vẫn y nguyên.

Mai Nương nói :
- Tiền bạc dư tiêu, thiết tưởng chẳng nên đem theo nhiều làm chi cho

nặng. Nếu thiếu ta sẽ vay ở tủ bạc bọn tham quan ô lại hay lục lâm cường
đạo cũng được.

- Sư muội thực tế hơn ngu huynh nhiều lắm.
Luôn trong mấy ngày hai người bận rộn tiếp khách và đi thăm các gia

đình trong trại.

Trước kia có vài chục nóc nhà, nay Cam gia trại có trên trăm mái tranh

rộng rãi khang trang.

Một hôm, Cam Tử Long hỏi Cam Phúc :
- Quản gia có hay sang bên Hoang Sơn thôn thăm các lão nông không?

Tôi còn nhớ khi trước cố phụ thường sang bên đó luôn và tôi cũng đã được
đi theo nhiều lần.

Cam Phúc rầu rầu nét mặt thở dài :
- Vì phải đi đường vòng nên tôi cũng ít đi lắm. Chao ôi, trong vòng hai

năm nay, Hoang Sơn thôn không được khảng hảo như trước nữa đâu!!!

Tử Long ngạc nhiên :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.