LÃ MAI NƯƠNG - Trang 879

điểm cho công việc chúng ta theo dõi bấy lâu rồi đó! Bây giờ sư muội tính
sao?

Mai Nương suy nghĩ giây lát :
- Hai con Phi Vân. Hồng Long của ta mạnh hơn ngựa của họ, nếu đi

cùng đường tất không tránh được sự tái phùng trên đường. Kỳ đại hội quần
hùng còn xa, chi bằng ta trở lại Tứ Trụ Thanh theo lỗi Hồ Nam, Giang Tây
may ra gặp kẻ ta theo dõi chăng?

Cam Tử Long khen phải. Chàng hỏi thăm chủ quán chỉ đường đi cẩn

thận, rồi cùng Mai Nương lên ngựa đi ngay, bỏ hẳn ý định chờ các hào kiệt
Thiếu Lâm.

Nói về bọn Lôi Đại Bàng dong ruổi trên được lên Giang Nam, Mã Hùng

nhìn toàn thể bảy con ngựa đang cưỡi, đoạn nói :

- Không hiểu ý kiến của Lý đại vương và các đại ca thế nào, riêng tôi

thất bầy ngựa không một con nào khả dĩ so sánh được với hai tuấn mã của
anh em họ Lã. Lúc các vị vào tửu điếm, tôi có ra tàu ngựa xem.

Cao Tấn Trung hưởng ứng :
- Mã sư đệ nói trúng ý tôi. Anh em Lã gia tuy cư xử rất tự nhiên, nhưng

kỳ thay, tôi vẫn thấy họ không thiệt tâm. Dáng dấp hao hao giống hai dạ
khác đã can thiệp cứu mẹ con Phương gia đếm nọ.

Mã Hùng nói thêm :
- Chủ thường đi đôi với ngựa, làm chủ cặp tuấn mã ấy tất chẳng phải

người thường!

Lôi Đại Bàng lên tiếng :
- Tôi đâu có tin họ? Căn cứ vào cặp tuấn mã xét chủ thì có hơi quá.

Chẳng hạn như chúng ta thừ biết thuật kỵ mã, có khác họ chăng chỉ do
điểm không chọn lọc thế thôi.

Mã Hùng nhìn Đại Bàng :
- Kỵ sĩ kiếm khách giang hồ thường ưu điểm chọn lọc hảo mã. Anh em

Lã gia không những dùng tuấn mã mà còn sử dụng trường kiếm. Vậy
“kiếm, mã” coi như thế nào?

Phùng Huy Hạ gật đầu :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.