LẠC ĐƯỜNG - Trang 45

Tôi không từng làm việc với Ba Đầy nhưng anh em phong trào sinh

viên học sinh biết nhau gần hết. Hồi ở Đại học xá Minh Mạng đi ra đi vô
vẫn thường gặp nhau. Ba Đầy lúc đó học Y khoa, hay đi cái xe đạp trành.
Anh có tướng “ngũ đoản”, đặc biệt cái mũi rất to. Khi bị bắt vô cảnh sát
quận Nhứt, tụi công an gọi anh là ”thằng lỗ mũi trâu”.

Lê Duy Hạnh cũng được Tư Cum “chăm sóc” rất kỹ. Buổi tối ngồi

ngoài sân đồn cảnh sát quận Nhứt, tôi và vài người bạn tù dùng nước muối
bóp chân cho anh. Chúng tím bầm như hai cây xúc xích khổng lồ. Những
giọt nước muối đã khô se đi thành những tinh thể sáng lóng lánh.

Trưa hôm sau chị Năm, giao liên giữa tôi và Nguyễn Tấn Tài cũng bị

chúng bắt cùng với đứa con trai bốn tuổi.

Tai hại hơn nữa là cái máy chữ của tôi cũng có trong số “tang vật”

tháp tùng chị Năm.

Tư Cum ra lệnh cho bọn đàn em:

-Đưa thằng nhỏ vô viện mồ côi!

Chị Năm chưa kịp phản ứng thì một thằng công an chìm đã lôi thằng

bé đi. Tôi nhìn chị. Một cái nhìn dài với bao điều muốn nói. Thằng bé còn
nhỏ quá. Nó sẽ sống như thế nào khi không có mẹ? Còn chị, liệu chị có giữ
được bí mật về mối liên hệ với Nguyễn Tấn Tài và tôi? Chúng chưa đụng
tới tôi nhưng những đồng chí có liên hệ với tôi đều đã bị bắt. Chỉ cần một
trong ba người khai báo là hậu quả khó lường. Tối đó tôi không ngủ được.
Tôi tin anh Tài rất vững vàng, chị Năm cũng sẽ vượt qua được những đòn
tra tấn, và tôi cũng tin tôi có đủ bản lãnh để bảo vệ tổ chức. Nhưng còn
những bằng chứng cụ thể? Ví dụ như cái máy chữ hiện cũng đang nằm
trong tay cảnh sát. Nếu chúng chộp được cái hóa đơn mang tên tôi thì cuộc
hỏi cung sẽ trở nên “phiền phức” cho cả tôi và chị.

Tối đó chúng lôi tôi vô phòng tra tấn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.