LẠC GIỚI - Trang 54

định tặng hoa cho em à?
- Anh chỉ có “hoa súng” thôi! Em còn ít tuổi mà vẽ chuyện! Hoa rồi cũng
tàn và héo úa, chỉ có tình yêu là vĩnh hằng.
- Rứa anh tặng “hoa súng” cho bao nhiêu cô gái rồi? – giọng cô học trò
nũng nịu. Sang đứng bên ngòai chết điếng, mặt nóng ran, lưng tựa nhẹ vào
cửa, gân trên cổ và thái dương nổi lên, đỏ lừ. Tiếng trò chuyện từ trong
phòng cô học trò như phát đạn nhân đạo cuối cùng kết liễu niềm tin vào
tình yêu của hắn, thứ tình yêu trong sáng, đẹp đẽ.
- Ngốc thật! Hoa súng tặng gái thì chỉ vào một thời điểm nông nổi và bồng
bột nào đó thôi chứ. Hoa súng tặng vợ thì có giá trị mãi mãi em yêu ạ, nào!
Nào! Nào!.. Tiếng chiếc quần vải hoa tụt đến gót chân đoan trang của cô
học trò ngoan bị lôi đến rọat. Tiếng dây lưng bật chốt. Tiếng thở hổn hển
chờ đợi.
Sang lê những bước chân nặng nề trở về kí túc, hắn muốn mượn Tú thêm ít
tiền để trang trải sinh họat và học phí.

Thế là hắn mất niềm tin vào đàn bà, dù người đàn bà hắn thích mới có
mười sáu tuổi. Hắn quyết định nghỉ dạy với số tiền công ít ỏi. Cô học trò
buồn thiu vì không được Sang đưa ra một lời giải thích nào. Đôi mắt Sang
đầy rẫy vẻ khinh bỉ và ghê tởm. Thậm chí hắn còn ghê tởm chính bản thân
mình vì cái tình cảm ngây thơ, trong sáng mà trước đây hắn đã cả tin dành
cho cô gái ấy.

***

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.