LẠC VƯƠNG PHI - Trang 1008

Đốt pháo hoa trong tay, đáy mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng của Lạc

Mộng Khê lóe lên ý cười rực rỡ. Trong mắt Nam Cung Quyết là vô vàn
thâm tình và sủng nịch. Thân hình thon dài nháy mắt đã đi tới bên cạnh Bắc
Đường Diệp, nhanh tay với lấy pháo hoa hắn vừa mới đốt.

“Hai vợ chồng các ngươi, nơi đó còn nhiều pháo hoa như vậy, sao các

ngươi không lấy, tại sao lại cố tình giành pháo hoa ta vừa mới châm
………”

Lời chất vấn đầy tức giận của Bắc Đường Diệp bị lơ đẹp, Lạc Mộng Khê

và Nam Cung Quyết vẫn không ngừng cầm pháo hoa rượt đuổi, đùa giỡn
với nhau. Nụ cười sáng lạn so với pháo hoa trên trời còn rực rỡ hơn……
“Nam Cung Quyết, pháo hoa của ta đốt hết rồi, cho ta cái của ngươi đi” Lạc
Mộng Khê đứng bên cạnh Nam Cung Quyết vươn tay giựt lấy pháo hoa
trong tay hắn.

Nam Cung Quyết sớm có phòng bị, khẽ nâng tay liền dễ dàng tránh được

ma trảo của Lạc Mộng Khê: “Pháo hoa là của bổn vương, tự ngươi đốt đi,
bên kia còn rất nhiều.”

“Ta chỉ thích cái đốt rồi, không thích cái chưa đốt nằm im trên mặt đất,

cho ta đi……” Thừa lúc Nam Cung Quyết không chú ý, Lạc Mộng Khê lại
vươn tay giành lấy.

Nam Cung Quyết vội vàng nghiêng người tránh thoát: “Bổn vương cũng

sắp đốt hết rồi, khi ngươi lấy được, thì chỉ một lúc sau sẽ không sáng
nữa……”

Cách đó không xa, tất cả những thị vệ cùng với Bắc Đường Diệp, ba vị

cao tăng nhìn thấy hình ảnh Lạc Mộng Khê không buông tha, liên tục tranh
pháo hoa của Nam Cung Quyết, cùng với nụ cười chân thành sáng chói trên
gương mặt anh tuấn của hắn. Trong lúc nhất thời, tất cả đều choáng váng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.