Lạc Mộng Khê, hắn ngay cả mạng cũng không cần, làm sao có thể không
thích nàng.
Vậy chỉ có một khả năng, Nam Cung Quyết biết thời gian của mình
không nhiều, muốn để nàng mang theo trong sạch tái giá với người khác.
Nghĩ tới điều này, ý cười chua xót trên khóe miệng Lãnh Tuyệt Tình
càng đậm: Trên đời này, người Nam Cung Quyết yêu nhất là Lạc Mộng
Khê. Nhưng Mộng Khê à, tình yêu của ta đối với nàng, cũng không ít hơn
Nam Cung Quyết. Nếu ta là hắn, có lẽ ta cũng sẽ làm như vậy……
Lãnh Tuyệt Tình không rời đi, mà ngồi xuống bên giường, nhẹ nhàng
cầm bàn tay nhỏ bé của Lạc Mộng Khê: “Ngươi muốn làm gì?”
Nhìn ánh mắt mơ màng của Lạc Mộng Khê hiện lên đề phòng, trong
lòng Lãnh Tuyệt Tình ngoài chua xót vẫn là chua xót: “Mộng Khê, ta biết
Nam Cung Quyết mắc bệnh nặng, thời gian không nhiều. Nếu có một ngày,
hắn chết đi, có thể để ta tới chăm sóc nàng không?” Tình yêu của ta đối với
nàng, tuyệt đối sẽ không ít hơn hắn…… Lạc Mộng Khê há miệng thở dốc,
lại cái gì cũng chưa nói ra. Bởi vì nàng không biết mình phải nói cái gì……
“Chỉ cần bổn vương còn sống một ngày, sẽ không tới phiên người khác
tới chăm sóc Mộng Khê!” Trong lúc giọng nói truyền đến, bóng dáng thon
dài màu trắng của Nam Cung Quyết nháy mắt đã đến bên giường, đưa tay
đẩy Lãnh Tuyệt Tình sang một bên, nhanh chóng ôm lấy Lạc Mộng Khê
đang nằm trên giường. Đáy mắt thâm thúy, lộ ra nồng đậm lo lắng: “Mộng
Khê, ngươi làm sao vậy?”
“Ta…… Rất khó chịu……” Nhiệt độ cơ thể của Nam Cung Quyết vốn
thấp, khi hắn ôm Lạc Mộng Khê vào trong ngực, Lạc Mộng Khê giống như
rơi vào suối băng, khô nóng trong cơ thể giảm bớt không ít. Hơn nữa, mùi
đàn hương trên người Nam Cung Quyết làm cho tâm thần nàng bình ổn.
Theo bản năng, Lạc Mộng Khê không ngừng dán vào người Nam Cung