LẠC VƯƠNG PHI - Trang 1070

“Mộng Khê, không phải nàng đói bụng sao? Chúng ta đi nấu cơm thôi.”

Nam Cung Quyết khẽ nắm bàn tay nhỏ bé của Lạc Mộng Khê, chậm rãi đi
vào phòng trúc. Trong lòng dâng lên niềm hạnh phúc và vui sướng: Không
ngờ ta còn có thể khôi phục lại như bình thường, được hưởng thụ những
hạnh phúc thường ngày của mình. Mộng Khê là người mà cả đời này ta vẫn
luôn không muốn từ bỏ nhất, vốn cứ tưởng rằng thân thể bị tàn phá này sẽ
không thể ở bên cạnh nàng đến đầu bạc răng long. Đây cũng là nỗi tiếc
nuối lớn nhất của kiếp này, nhưng thật không ngờ ông trời lại cúi đầu, cơ
duyên xảo hợp mà trị khỏi bênh cho ta.

Cuộc đời này, chỉ cần có Mộng Khê ở bên cạnh, ta thật sự sẽ không còn

gì tiếc nuối ……

Trong ngôi nhà trúc phân cách rất rõ ràng giữa các phòng khách, phòng

ngủ, phòng bếp. Những đồ vật như giường nằm, trướng mạn, bàn ghế… cái
gì cần có cũng đều có, bên trong bố trí cũng không kém gì so với ở Lạc
vương phủ……

“Thuần Dương cầm, ngươi cũng mang đến” Nhìn Thuần Dương cầm

đang nằm trên bàn, Lạc Mộng Khê kinh hô ra tiếng: Chẳng qua chỉ ở đây
vài ngày mà thôi, Nam Cung Quyết lại bố trí nơi này thành một phòng ngủ
thứ hai giống như trong Lạc vương phủ…..

“Mộng Khê, nếm thử đi” Một miếng điểm tâm còn đang tỏa nhiệt khí

được đưa tới trước mặt Lạc Mộng Khê, thật giống như là vừa mới làm xong
vậy. Mùi thơm tỏa ra bốn phía, làm cho người ta thèm nhỏ dãi tới tận ba
thước……

“Điểm tâm này……” Là vừa mới làm xong sao? Nhưng trong phòng này

lại không có bếp làm điểm tâm?

“Là bổn vương dùng nội lực chưng chín” Nam Cung Quyết trực tiếp đút

điểm tâm vào khuôn miệng đang há hốc vì kinh ngạc của Lạc Mộng Khê:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.