LẠC VƯƠNG PHI - Trang 1117

Mặc dù bây giờ đã là mùa thu, nhưng thời tiết vẫn đẹp. Ánh nắng chiếu

lên người rất ấm áp, nếu không không tranh thủ ngủ một lát thì thật sự đáng
tiếc.

Những đại thần đang nghĩ gì, Lạc Mộng Khê cũng không biết. Chỉ có

điều, nàng biết Bắc Đường Diệp đang nghĩ như vậy.

Lúc này, Bắc Đường Diệp đang ngồi trên ghế, lưng dựa vào lưng ghế.

Đầu tựa lên phía trên lưng ghế, đắm chìm trong ánh mặt trời. Khẽ nhắm
mắt, chìm vào mơ mộng.

Cho dù các vị đại thần khác muốn ngủ, cũng sẽ làm vô cùng khép léo, để

người khác không thể nhìn ra hắn đang ngủ. Nhưng tên Bắc Đường Diệp
này, một chút cũng không e dè, trắng trợn ngồi trên ghế nghỉ ngơi. “Bắc
Đường Diệp, ngươi thực sự muốn ngủ sao?” Lạc Mộng Khê thờ ơ hỏi. Ánh
mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng nhìn phía xa xa: “Nhìn bộ dạng của ngươi
bây giờ làm gì còn nửa điểm giống một Hoàng tử Kì Thiên chứ, không sợ
người khác cười nhạo ngươi không có khí phách Hoàng thất……”

“Không đâu, không đâu!” Bắc Đường Diệp tự mình giải thích, nhưng

mắt cũng không thèm mở ra: “Thanh Hoàng và phụ hoàng của bổn Hoàng
tử là bạn tốt. Thanh Hoàng hiểu rất rõ tính tình của bổn Hoàng tử. Ông ta
nhất định sẽ không so đo chuyện này với bổn Hoàng tử. Huống chi, nhân
vật chính của ngày hôm nay lại là Nam Cung Quyết. Thanh Hoàng quan
tâm đến con ông ta còn chưa hết, làm sao còn thời gian để chú ý tới bổn
Hoàng tử……”

Còn những người khác, thì có ai dám có ý kiến với bổn Hoàng tử……

Bắc Đường Diệp hơi giật giật, tìm một tư thế càng thoải mái hơn: “Dưới

ánh mặt trời ấm áp đúng là một thời điểm tốt để ngủ. Bổn Hoàng tử muốn
ngủ một giấc thật ngon, Lạc Mộng Khê, không có việc gì thì đừng gọi
ta……”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.