LẠC VƯƠNG PHI - Trang 113

Không ngờ, nàng còn chưa nghĩ ra biện pháp, đã truyền đến một trận rối

loạn :“Tránh ra, tránh ra…… Mau tránh ra……”

Lạc Mộng Khê quay đầu nhìn nơi thanh âm truyền đến, chỉ thấy vài tên

tùy tùng ăn mặc như nô bộc đang đem người đi trên đường đẩy qua hai bên
. Một cẩm y vệ, diện mạo thanh tú, nhưng vẻ mặt dung tục, mắt tỏa ra ánh
sáng màu, người bước nhanh hướng đến phía nàng……

“Kia không phải là con trai của Lí thượng thư Lí Thụy sao……”

“Lại dở trò xằng bậy ……”

Tiếng dân chúng nghị luận truyền vào trong tai, Lạc Mộng Khê mâu

quang chợt hiện, trong nháy mắt nàng đang suy nghĩ, đám tùy tùng kia đã
đi đến trước mặt nàng, đem nàng vây quanh chính giữa.

“Xin hỏi quý danh của cô nương?” Lí Thụy khuôn mặt thô bỉ tươi cười

tiến đến trước mặt Lạc Mộng Khê, tia hàn quang chợt lóe lên rồi biến mất.

Lạc Mộng Khê cảm thấy sáng tỏ, lạnh giọng trả lời :“Tên của ta, ngươi

vẫn là không biết sẽ tốt hơn!”

“Ha ha, gặp đã là duyên, nếu cô nương không muốn nói cho tại hạ biết

quý danh, không bằng chúng ta cùng nhau ngồi xuống uống chén trà!”

Lí Thụy vừa dứt lời, bốn gã tùy tùng đi theo hắn lập tức ra tay, xuất hiện

mấy dải lụa trắng cao hai thước vây quay Lạc Mộng Khê và Lí Thụy ở
giữa, cũng ngăn tầm mắt mọi người trên đường.

“Tiểu thư…… Tiểu thư……” Băng Lam lo lắng đứng ở ngoài hô to, Lạc

Mộng Khê thản nhiên trả lời :“Ta không sao, không cần lo lắng!”

Nhìn lụa trắng bốn phía, đáy mắt Lạc Mộng Khê trong trẻo nhưng lạnh

lùng lóe lên nồng đậm khinh thường: Ngoại trừ không có nóc, cái này quả

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.