LẠC VƯƠNG PHI - Trang 116

“A!” Lại là một tiếng hét thê thảm vang lên, Lí Thụy lấy hai tay tàn phế

che hạ thân của mình.

Lạc Mộng Khê thản nhiên nhìn lướt qua Lí Thụy, giống như nơi hắn rơi

xuống có một món đồ chơi của tiểu hài tử, đang nằm ở bộ phận quan trọng
của hắn……

Món đồ chơi đó, chắc là vừa rồi khi tùy tùng đem người đi đường đuổi

đi, vội vàng để quên, Lí Thụy thật đúng là tự làm tự chịu.

“Vèo” Ngay lúc Lạc Mộng Khê đang suy nghĩ, mấy dải lụa trắng nhanh

chóng được thu hồi, trong nháy mắt Lí Thụy được kéo ra ngoài đám lụa
trắng, một luồng sát khí mãnh liệt xen lẫn với tiếng gió rít tấn công Lạc
Mộng Khê, giống như muốn đem Lạc Mộng Khê còn sống ghìm chết trong
dải lụa trắng.

Lạc Mộng Khê con mắt chợt lạnh, khi dải lụa trắng sắp đến trước mặt

nàng, điểm nhẹ mũi chân bay lên, thân ảnh mảnh khảnh bay giữa không
trung, bàn tay nhỏ nhắn khẽ vung :”Vèo vèo vèo…” Vô số ám khí nhanh
như chớp bắn về phía mấy tên tùy tùng đang điều khiển dải lụa.

“A!” Sau vài tiếng kêu thảm thiết, Lạc Mộng Khê theo dải lụa trắng

nhanh nhẹn bay xuống mặt đất . Nhìn đám tùy tùng ngã lăn trên mặt đất
kêu rên, đáy mắt hiện lên một tia tàn khốc . Lơ đãng, trong khóe mắt hiện
lên một thân ảnh mơ hồ, Lạc Mộng Khê quay đầu lại, chỉ thấy xen lẫn
trong đám người một gã tùy tùng đang cấp tốc bỏ chạy.

Thì ra còn có một con cá lọt lưới, Lạc Mộng Khê mâu quang hơi trầm

xuống, cổ tay khẽ lật, ám khí bay ra, chỉ nghe:”Bùm” Tên tùy tùng bị bắn
trúng giữa lưng té ngã trên đất.

Nhìn đám người Lí Thụy nằm trên mặt đất không chịu nổi thống khổ,

Lạc Mộng Khê đôi mắt lạnh như băng không chút cảm xúc :”Hiện tại các

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.