LẠC VƯƠNG PHI - Trang 1199

“Được, đợi đến sau này, khi chúng ta trở thành bà lão, ông lão, thì mọi

việc đều nghe lời nàng.” Cảnh sắc sông núi trời mây xinh đẹp, mê người,
làm người ta phải lưu luyến. Nếu có thể ở nơi đây dưỡng lão, sợ là sẽ thật
sự trở thành vĩnh viễn không già mất.

“Ý của chàng là, hiện tại không nghe lời ta?” Sau khi già mới nghe lời

ta! Lạc Mộng Khê nghe được ẩn ý trong lời Nam Cung Quyết, trong
khoảnh khắc đã hoàn toàn không còn buồn ngủ nữa, đột nhiên mở đôi mắt
tinh anh: “Đêm qua chàng rõ ràng là đã đáp ứng ta……”

“Có sao? Bổn vương không nhớ rõ!” Nam Cung Quyết trầm hạ đáy mắt,

lóe một tia ý cười trêu tức.

Dám giả bộ hồ đồ! Lạc Mộng Khê nâng tay đánh tới ngực Nam Cung

Quyết. Với khoảng cách gần như thế, vốn tưởng rằng một kích thì sẽ trúng
ngay, nhưng lại không ngờ Nam Cung Quyết đã sớm có phòng bị, hắn
nhanh chóng lắc mình né tránh, đồng thời kéo Lạc Mộng Khê đứng lên.

“Mộng Khê, nàng nhìn xem, trên ngọn núi phía trước có một đóa hoa,

không bằng chúng ta tỷ thí một chút, ai lấy được đóa hoa kia trước, thì về
sau sẽ nghe người đó ……”

Nam Cung Quyết còn chưa dứt lời, Lạc Mộng Khê đã vung chưởng đánh

tới phía Nam Cung Quyết. Nam Cung Quyết không hề phòng bị, suýt nữa
bị nàng đẩy xuống hồ, mà Lạc Mộng Khê lại nhờ vào lực phản mà nhanh
chóng bay vọt tới hướng đóa hoa trên núi:

“Nam Cung Quyết, lần này là chàng nói, không được tiếp tục giở trò xấu

nữa!” Nếu không, đêm nay sẽ để cho chàng lãnh hội tuyệt kỹ của bổn cô
nương.

Khinh công của Nam Cung Quyết cao hơn so với nàng, nếu tỷ thí hái

hoa, người thua khẳng định sẽ là Lạc Mộng Khê, nhưng Nam Cung Quyết
lại đề ra điều kiện này, rõ ràng chính là không muốn để cho Lạc Mộng Khê

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.