LẠC VƯƠNG PHI - Trang 1266

“Bổn hoàng tử cũng muốn học đàn violon, nên liền cá cược cùng với

Nam Cung Quyết, cươc sự kiên nhẫn và tính tình của nàng, nếu nàng chịu
mài mực cho Nam Cung Quyết suốt ba canh giờ, mà không hề có một câu
oán hận, không phát giận, thì Nam Cung Quyết thắng, bổn hoàng tử cũng
không thể quấn quít lấy nàng để học đàn violon”

“Nếu nàng phát giận hoặc báo oán, thì bổn hoàng tử thắng, vậy nàng

phải dạy bổn hoàng tử đàn violon....” không thể tưởng tượng được đến cuối
cùng, dĩ nhiên là Nam Cung Quyết thắng, tính tình Lạc Mộng Khê ngàn
năm không thấy tốt, thế nhưng hôm nay lại khác thường, bổn hoàng tử thật
đúng là không may mà......

“thật sự?” không thể tưởng tượng được Nam Cung Quyết lại có tâm như

vậy! Lạc Mộng Khê vui sướng nhận lấy cây đàn violon từ trong tay Nam
Cung Quyết, đặt lên trên vai, nhẹ nhàng kéo động, nhất thời, tiếng đàn du
dương quanh quẩn thật lâu trong thư phòng, mấy người đều nghe như si
như say.

Tiếng đàn xuyên qua vách tường, xuyên thấu qua không khí tán đi khắp

mọi nơi, toàn bộ mọi người trong Lạc vương phủ đều dừng động tác trong
tay, lẳng lặng nghe, trong lòng khó hiểu: Là ai đang khảy đàn, là loại đàn gì
mà sao lại êm tai như thế......

Hoàn thành một khúc, Lạc Mộng Khê buông đàn violon xuống, Bắc

Đường Diệp là người lấy lại tinh thần đầu tiên: “Lạc Mộng Khê, nàng
muốn điều kiện gì thì mới bằng lòng dạy hoàng tử đàn violon?” Tiếng đàn
này quá mỹ diệu, khi bổn hoàng tử học xong, trở lại Kì Thiên quốc đánh
cho phụ hoàng nghe, hắn khẳng định sẽ trợn mắt há hốc mồm.

“Bổn cô nương không thu đồ đệ!” lời nói vô tình của Lạc Mộng Khê đã

đánh nát một tia hy vọng cuối cùng của Bắc Đường Diệp, trong khi hắn còn
chưa kịp tuyệt vọng, thì Lạc Mộng Khê còn nói ra nửa câu sau:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.