LẠC VƯƠNG PHI - Trang 1387

tiến đến cửa sau xem Bắc Đường Diệp có theo dõi được Tứ phu nhân hay
không.

Lạc Mộng Khê xoay người muốn rời đi, lại bị Lăng hinh Trần nắm chặt

cổ tay, vô luận nàng giãy rụa như thế nào, đều không thoát khỏi bàn tay
Lăng Khinh Trần. trên đường cái người đi lại không nhiều lắm, hơn nữa lại
toàn là dân chúng, cũng không thể giúp được gì cho Lạc Mộng Khê.

Lăng Khinh Trần lôi kéo Lạc Mộng Khê đi vào một nơi không có người,

hung hăng đem Lạc Mộng Khê giam cầm giữa mình và bức tường, mâu
quang phát ra lửa giận, khí tức hắc ám dày đặc bao trùm quanh thân: “Lạc
Mộng Khê, nàng thật chán ghét ở cùng một chỗ với ta sao?” Ngay cả thời
gian chọn mấy món đồ cũng không muốn cho ta.

“Lăng phủ cơ nghiệp trải rộng khắp cả nước, ngươi khẳng định thật

nhiều việc, Mộng Khê là không muốn lãng phí thời gian của ngươi…”

“không cần nói dối, ta biết là nàng không muốn nhìn thấy ta…”

Lạc Mộng Khê thừa dịp Lăng Khinh Trần không chú ý, chậm rãi đưa tay

vào trong tay áo, nắm lấy chủy thủ. Khí tức hắc ám trên người Lăng Khinh
Trần ngày càng dày đặc, Lạc Mộng Khê không hiểu sao có chút sợ hãi, bất
tri bất giác muốn thoát đi. Huống chi, Lăng Khinh Trần cách nàng rất gần,
Lạc Mộng Khê cảm thấy một mùi thơm thản nhiên quanh quẩn chóp mũi,
hơi thở Lăng Khinh Trần phun ở trên trán Lạc Mộng Khê, Lạc Mộng Khê
thực cảm thấy không được tự nhiên, ngoài Nam Cung Quyết, nàng không
muốn thân cận nam nhân khác.

“Mộng Khê, nàng biết không? Mỗi thời mỗi khắc ta đều thấy hối hận,

lúc trước vì sao không chờ nàng hồi phủ, mang nàng cùng đi Thương Châu,
nếu ta có thể chờ thêm nửa canh giờ, phu quân của nàng sẽ không phải là
Nam Cung Quyết”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.