LẠC VƯƠNG PHI - Trang 1702

“Lam Linh Nhi ngươi xuất thân ngũ độc giáo, đối với mùi độc dược thập

phần tinh thông, nếu ta trực tiếp hạ độc ngươi, khẳng định ngươi sẽ phát
hiện, cho nên ta ở trên quần áo cùng với trong phòng đều thả một mùi
hương bất đồng, những hương liệu này thật bình thường, nhưng nếu hỗn
hợp cùng nhau, thì lại là cự độc”

không nhìn đến sắc mặt trắng bệch của Lam Linh Nhi, Lạc Mộng Khê

ngẩng đầu nhìn lên trời: “Tính tính thời gian, thì cách thời điểm độc phát
cũng không sai biệt lắm”.

Lạc Mộng Khê vừa dứt lời, Lam Linh Nhi đột nhiên thất khiếu đổ máu,

trong cơ thể giống như có một đôi lợi trảo không ngừng trỏa loạn, Lam
Linh Nhi suy sụp ngã xuống đất không ngừng thống khổ kêu gào.

Lạc Mộng Khê quay mặt, ánh mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng nhìn phía

mọi người đang đánh nhau: “Lam Linh Nhi, đây là ngươi tự tìm, cự độc
phát tác là cần có thuốc dẫn, vừa rồi khi ta đi khách phòng tìm ngươi, nếu
ngươi không có vội vã hạ cổ ta, ta cũng sẽ không đem thuốc dẫn hạ đến
trên người ngươi”.

Kì thật, mặc kệ Lam Linh Nhi có hạ cổ với nàng hay không, Lạc Mộng

Khê cũng sẽ không bỏ qua cho nàng ta, ngày đó Lạc Mộng Khê bồi nàng ta
đi mua đồ cưới, Lam Linh Nhi từng vài lần có ý đồ hạ cổ Lạc Mộng Khê,
đều bị Lạc Mộng Khê không dấu vết cản về, nếu không Lạc Mộng Khê
cũng không ở trên quần áo của nàng hạ hương.

“Ngọc như ý kia khẳng định ngươi đã sờ qua, trên mặt đổ một tầng

hương, chính là thuốc dẫn”. Ngọc như ý kia là cực phẩm, Lạc Mộng Khê
thật sự luyến tiếc tặng nó cho Lam Linh Nhi, lần này lấy ra cũng chỉ là để
hấp dẫn ánh mắt Lam Linh Nhi làm cho nàng ta sập bẫy.

Khi Lạc Mộng Khê vừa tiến vào khách phòng, Lam Linh Nhi muốn nắm

lấy tay Lạc Mộng Khê, Lạc Mộng Khê nhìn rõ ràng, lúc ấy trên tay Lam

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.