LẠC VƯƠNG PHI - Trang 1766

Hạ nhân thức thời đem cửa phòng đóng lại, rất nhanh rời khỏi tiểu viện,

Nam Cung Quyết nhẹ nhàng cười, cởi xuống áo khoác trên người Lạc
Mộng Khê ném đến trên giá quần áo cách đó không xa: “Trong các góc
phòng đều đặt một loại đá cực kì đặc thù, tự nó phát ra hơi nóng”.

Lạc Mộng Khê theo ánh mắt Nam Cung Quyết nhìn lại, quả nhiên thấy

được một tảng đá bóng loáng, bước nhanh đi đến phía trước cẩn thận quan
sát: “Kì Thiên mặc dù lạnh, con người thật ra lại thật thông minh, thế
nhưng nghĩ ra loại phương pháp này để sưởi ấm…”

Tự nhiên, bảo vệ môi trường, so với dùng than sưởi ấm thông minh hơn

không biết bao nhiêu lần.

Nam Cung Quyết đang ngồi ở bên cạnh bàn châm trà, nghe được lời Lạc

Mộng Khê nói cười lắc lắc đầu: “Loại phương pháp sưởi ấm này không
phải do người Kì Thiên phát minh, mà là kiệt tác của ta”.

“thật sự?” không thể tưởng được, Nam Cung Quyết thế nhưng thật biết

hưởng thụ cuộc sống.

Nam Cung Quyết cầm tách uống một ngụm, khẽ nói: “Năm ấy ta mười

bốn tuổi, tuy rằng sau khi theo phương trượng đại sư trở về thiếu lâm tự,
Thanh Tiêu lại phái ra sát thủ theo tới thiếu lâm tự ám sát ta, phương
trượng mặc dù có thể bảo vệ ta nhất thời, nhưng sợ trăm lần cẩn thận vẫn
có một lần sơ sót, để cho sát thủ Thanh Tiêu đắc thủ”.

“Đúng vào lúc này, Kì hoàng, cũng chính là phụ hoàng của Bắc Đường

Diệp mang theo nữ quyến hoàng thất đến thiếu lâm tự dâng hương, vì bảo
vệ chu toàn cho ta, phương trượng liền nhờ Kì hoàng âm thầm mang theo ta
hồi Kì Thiên…”

nói tới đây, ánh mắt Nam Cung Quyết có chút ảm đạm: “Lúc ấy, ta mặc

dù tránh khỏi sát thủ của Thanh Tiêu, nhưng thân mang bệnh nặng, sợ lạnh,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.