chiêu, trong nháy mắt không khí xung quanh ứ đọng, lãnh ý nhanh chóng
tràn ra bốn phía.
Nhưng người ngoài nhìn vào, Lạc Mộng Khê bị Nam Cung Quyết ôm
chặt trong ngực, Lạc Mộng Khê ngẩng đầu, Nam Cung Quyết cúi đầu, tựa
như một đôi tình nhân thâm tình nhìn nhau, tư thế kia muốn bao nhiêu ái
muội liền có bấy nhiêu.
”Nam Cung Quyết, buông tay!” Lúc này, thân thể mềm mại của Lạc
Mộng Khê áp sát người Nam Cung Quyết, mùi đàn hương trên người Nam
Cung Quyết thoang thoảng mà bên tai lại truyền đến nhịp tim mạnh mẽ của
Nam Cung Quyết, Lạc Mộng Khê sắc mặt ửng đỏ, trống ngực đập dồn dập.
Lạc Mộng Khê vốn định kéo dài khoảng cách với Nam Cung Quyết,
nhưng bàn tay mạnh mẽ của Nam Cung Quyết nhanh chóng nắm lấy cổ tay
trắng nõn của nàng, vô luận dùng sức thế nào cũng giãy không ra, rơi vào
đường cùng, Lạc Mộng Khê tức giận nhưng chỉ có thể mở miệng quở trách
Ánh mắt Nam Cung Quyết lóe lên, đang muốn mở miệng nói chuyện,
thình lình tiếng rống giận của thị vệ cùng với tiếng bước chân dồn dập
truyền đến: ”Mau, thích khách xông vào đây, phải lục soát từng phòng cẩn
thận!”
Nam Cung Quyết hơi sửng sốt, ánh mắt thâm thúy nhìn Lạc Mộng Khê:
”Thích khách mà bọn họ muốn bắt là ngươi?”
”Không liên quan tới ngươi!” Ánh mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng của
Lạc Mộng Khê hiện lên một tia phẫn nộ, đang muốn thừa dịp Nam Cung
Quyết không kịp chuẩn bị mà đá văng hắn ra, nhưng Nam Cung Quyết lại
ra tay trước nàng một bước, cổ tay vừa lật, vung tay ném Lạc Mộng Khê
lên giường…(Aaa~..Giường ~…Lên giường rồi =))..Hú hú )
Giường lớn rất mềm mại, nhưng Lạc Mộng Khê chưa hề chuẩn bị nên
sau khi bị ném lên giường, trên đầu truyền đến một trận choáng váng.