LẠC VƯƠNG PHI - Trang 2046

Đường Dục, mắt lộ vẻ khó hiểu: “Bắc Đường Thái tử, làm sao chỉ có mình
ngươi, Lạc Mộng Khê đâu?”

Bắc Đường Dục thở dài thật mạnh: “Nói rất dài, chúng ta vào nhà nói..”

Một trận tiếng bước chân dồn dập đánh gãy lời nói của Bắc Đường Dục,

ngay sau đó, rất nhiều Ngự lâm quân cầm cung tiễn trong tay, trên tường
xuất hiện ba thân ảnh, một trắng một xanh một đen, là ba người Nam Cung
Quyết, Bắc Đường Diệp, Bắc Đường Dực.

“Thái tử Điện hạ, cám ơn đã dẫn đường, Kì Hoàng nói, vì ngươi đã lập

công nên tha chết cho ngươi, cũng phế đi Thái tử vị, phong Bình vương,
ngày Thái tử đăng cơ, ngươi phải đi đất phong của ngươi Bắc Xuyên.”

Bắc Xuyên là nơi vô cùng lạnh, băng tuyết bao phủ quanh năm, dân cư

thưa thớt, đất đai cằn cỗi, đem nới đó làm đất phong cho Bắc Đường Dục
cũng là một sự trừng phạt.

“Bắc Đường Dục ngươi dám bán đứng bọn ta.” Nam tử mặc đồ đen tức

giận, hai mắt đầy lửa giận, hận không thể đem Bắc Đường Dục bầm thây
vạn đoạn.

“Các ngươi nghe Bản cung giải thích, tất cả đều là……”

“Bắc Đường Dục, ngài không còn là Kì thiên Thái tử, không thể xưng

Bản cung nữa.” Hắc y nhân lạnh giọng trào phúng, châm biếm nơi đáy mắt
không chút nào che dấu.

Nam Cung Dạ thật bình tĩnh, ngẩng đầu nhìn Nam Cung Quyết, Nam

Cung Quyết cũng ôn nhuận nho nhã đối mặt với Nam Cung Quyết, đôi mắt
có thể nhìn thấu mọi chuyện càng lúc càng sâu, lạnh băng cùng sắc bén
luân phiên ẩn hiện.

“Lạc vuong gia, đã lâu không gặp.” Nam Cung Quyết chào hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.