Rốt cuộc Nam Cung Quyết cũng nhìn về phía Tinh Tâm Công chúa, ánh
mắt sắc bén giống như có thể nhìn thấu mọi người: “Theo như Bổn vương
biết Kính quốc không có Công chúa gọi là Tinh Tâm.”
“Tinh Tâm không phải nữ nhi thân sinh của Kính Hoàng, mà là nghĩa
nữ.” Biết tiếp theo Nam Cung Quyết muốn hỏi cái gì, không đợi hắn đặt
câu hỏi, Tinh Tâm trực tiếp nói đáp án.
“Tinh Tâm biết chút y thuật, thời gian trước, Kính Hoàng du ngoạn bên
ngoài bị bệnh nặng, trùng hợp gặp được Tinh Tâm, Tinh Tâm cứu Kính
Hoàng.” Kính Hoàng vì đa tạ ân cứu mạng của Tinh Tâm mới nhận làm
nghĩa nữ.
Kính quốc có nhiều tiểu quốc nhất, quốc lực lại không bằng một phần
mười Thanh Tiêu, Nam Cung Quyết căn bản không để trong lòng, bất quá,
theo lời nói cùng cử chỉ của Tinh Tâm Công chúa, Nam Cung Quyết cảm
giác được: quốc gia nhỏ cũng không đơn giản.
“Nguyên lại Tinh Tâm Công chúa là ân nhân cứu mạng của Kính Hoàng,
không biết trong nhà Tinh Tâm Công chúa còn người nào không?” đối với
thân phận Tinh Tâm Công chúa, Nam Cung Quyết hoài nghi sâu sắc:
“trước kia, Tinh Tâm Công chúa đã đến Thanh Tiêu sao?” Bổn vương có
chút cảm giác là Tinh Tâm Công chúa nhìn thật quen mắt.
“từ nhỏ cha mẹ Tinh Tâm đã qua đời, là sư phụ nuôi Tinh Tâm lớn, một
năm trước sư phụ qua đời, Tinh Tâm liền sông một mình.” Tinh Tâm Công
chúa nói đơn giản làm sang tỏ thân thế của mình.
Ha ha, cha mẹ song vong, một cô nhi bằng hữu cũng không có, thật sự là
thân thế trong sạch, làm người ta muốn cũng tra không được.
“Tinh Tâm từ nhỏ ở Kính quốc lớn lên, chưa bao giờ đến Thanh Tiêu, bất
quá, Tinh Tâm từng cùng sư phụ đi Thiếu Lâm tự dâng hương, có nghe