LẠC VƯƠNG PHI - Trang 376

Tiếng gọi lo lắng của Băng Lam và đám người Lôi Viễn truyền vào trong

tai, Lạc Mộng Khê trong lòng vui vẻ, vội vàng quay đầu nhìn phía tiếng gọi
truyền đến, lớn tiếng đáp lại :“Băng Lam, Lôi Viễn, ta ở trong này.”

Nam Cung Quyết bệnh nặng, không thể thi triển khinh công rời đi, khinh

công của ta lại bình thường, một mình có thể rời khỏi nhưng không thể
mang theo Nam Cung Quyết, hiện tại đám người Lôi Viễn đã đến đây, có
thể đưa Nam Cung Quyết rời cốc.

“Nếu người của Tướng phủ đã tới tìm ngươi, Lạc Mộng Khê, ngươi theo

chân bọn họ trở về đi.” Giọng nói nho nhã, nhẹ bẫng như có như không của
Nam Cung Quyết truyền đến từ phía sau, Lạc Mộng Khê xoay người về
nhìn lại, đang muốn hỏi:

“Ngươi không cùng ta rời cốc sao?” Đã thấy nơi Nam Cung Quyết vừa

đứng không có một bóng người……

“Nam Cung Quyết, Nam Cung Quyết……” Kỳ quái, chẳng lẽ Nam

Cung Quyết không muốn xuất cốc? Lạc Mộng Khê nghi hoặc khó hiểu tìm
kiếm mọi nơi, bất ngờ trên phiến đá, một thân ảnh màu trắng thon dài quen
thuộc giống như thần tiên rất nhanh bay về phía trước.

Đáng ghét, vừa rồi Nam Cung Quyết không phải nói hắn bệnh nặng

trong người, nội lực không thể ngưng tụ, không có khí lực xuất cốc sao?
Nhưng lấy tình huống trước mắt xem ra, khinh công của hắn đã đạt tới cảnh
giới cao nhất, đạp tuyết vô ngân, lá rụng không tiếng động……

Nếu khinh công của hắn cao như vậy, lúc trước khi bọn họ rơi xuống sơn

cốc, tại sao hắn không dùng khinh công rời đi? Còn có, ta mê man hai ngày
hai đêm, một sợ tóc cũng không tổn hao, Nam Cung Quyết thật sự không
rời đi mà chỉ ngồi ở dưới tàng cây chờ ta tỉnh lại sao?

“Tiểu thư…… Ô ô ô…… Rốt cục cũng tìm được người ……” Ngay tại

lúc Lạc Mộng Khê đang trầm tư, Băng Lam và đám người Lôi Viễn đã đến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.