LẠC VƯƠNG PHI - Trang 377

trước mặt nàng, Băng Lam khóc đến hai mắt sưng đỏ:“Tiểu thư, người
không có việc gì thật tốt…… Em nghĩ sẽ không còn được gặp lại người
nữa……”

“Đừng khóc, ta không phải vẫn tốt sao?” Lạc Mộng Khê nhẹ giọng an ủi

Băng Lam, tiếng khóc của Băng Lam dần dần nhỏ xuống, Lạc Mộng Khê
đem ánh mắt chuyển đến đám người Lôi Viễn, Lôi Thanh đang đứng ở
trước mặt nàng:“Lôi Viễn, Lôi Thanh, tại sao các ngươi biết ta đang ở
đây?”

“Là có người gửi thư cho Thừa tướng, chúng ta mới biết Đại tiểu thư ở

đây!” Lôi Viễn cung kính trả lời :“Đại tiểu thư, ngươi tại sao có thể ở trong
này?”

“Ta cũng không biết!” Lạc Mộng Khê nói dối không chớp mắt:“Sau khi

ngồi ván gỗ lên bờ, ta cưỡi ngựa quay về Tướng phủ, đi đến nửa đường, lại
xuất hiện một đám hắc y nhân muốn giết ta, ta giục ngựa chạy như điên,
chạy ra khỏi vòng vây của bọn chúng, không nghĩ tới trong lúc chạy nhanh
khoái mã đột nhiên ngã xuống.”

“Ta bị hất xuống sườn dốc lăn xuống nơi đây, lúc sau ta vừa mới tỉnh lại,

đang định nghĩ biện pháp rời khỏi nơi này, không nghĩ tới các ngươi lại
xuất hiện.”

Nam Cung Quyết vội vã rời đi, rõ ràng là không muốn gặp đám người

Lôi Viễn, đương nhiên cũng không hy vọng bọn họ biết là Nam Cung
Quyết đã cứu Lạc Mộng Khê, xem ra Nam Cung Quyết không muốn để
người khác biết, Lạc Mộng Khê sẽ nguyện theo ý hắn, làm bộ như cái gì
cũng không biết.

“Đêm đã khuya, nơi đây ẩm ướt, rét lạnh, không nên ở lâu, Đại tiểu thư,

trở về phủ đi!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.