giận nhất chính là, Lạc Tử Hàm rõ ràng đã cùng Nam Cung Phong đính
tình, thế nhưng bây giờ lại cùng nàng đoạt Nam Cung Quyết, đáng ghét,
thật sự là cực kỳ đáng ghét……
Lạc Mộng Khê mâu quang hơi trầm xuống: Hiện tại Nam Cung Quyết
thật sự không gần nữ sắc, đáy mắt không hờn giận của hắn là phát ra từ
tâm, không phải giả vờ, nhưng khi cùng ta ở một chỗ, tại sao đáy mắt hắn
lại không có loại thần sắc này……
Nhưng mà, Nam Cung Quyết xác thực xuất sắc làm cho người ta đui mù
hai mắt, nơi nào có hắn, Vương gia Nam Cung Phong của Thanh Tiêu
quốc, người cùng cha khác mẹ của Nam Cung Quyết, chỉ có thể làm nền,
lúc bé đã như thế, sau khi lớn lên cũng vẫn thế……
Ngay lúc Lạc Mộng Khê đang âm thầm trào phúng Nam Cung Phong,
cách đó không xa Nam Cung Quyết thản nhiên ừ một tiếng, xem như chào
hỏi Lạc Tử Hàm, thân ảnh thon dài trong nháy mắt lướt qua Lạc Tử Hàm,
đi hướng Lạc Mộng Khê……
Lạc Tử Hàm xấu hổ đứng im tại chỗ, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp từ
hồng biến trắng, từ trắng chuyển xanh, từ xanh hóa thành đen……
Ha ha ha…… Vọng dưỡng (hy vọng+nuôi dưỡng) lại bị Nam Cung
Quyết hoàn toàn không nhìn đến, khuôn mặt nhỏ nhắn Lạc của Tử Hàm
càng ngày càng đen, Lạc Thải Vân vui vẻ thiếu chút nữa nhảy lên, vì phòng
chính mình thất thố, nàng dùng hết toàn lực áp chế ý cười sắp phun ra khỏi
miệng, nhưng bờ vai run run của nàng đã bán đứng suy nghĩ thật sự:
Lạc Tử Hàm, Lạc vương gia người ta đối với ngươi một chút ý tứ cũng
không có, ngươi Khổng Tước xòe đuôi, kết cục của tự đa tình, chính là bị
bẽ mặt trước mọi người, toàn bộ thể diện của Tướng phủ, đều bị ngươi làm
mất hết, ta xem ngươi về sau còn diễu võ dương oai ở trước mặt ta như thế
nào……