LẠC VƯƠNG PHI - Trang 427

Ánh mắt sắc bén của Nam Cung Quyết quét qua quét lại xung quanh

Nam Cung Phong, đương nhiên thấy được người núp phía sau Nam Cung
Phong, khóe miệng khẽ nhếch lên một tia ý cười lạnh như băng.

Thời gian trôi qua, Người phía sau Nam Cung Phong cười lạnh: Lạc

Mộng Khê, ngươi không phải đối thủ của bổn tọa……

Hàn quang trong đáy mắt càng đậm, bàn tay của người nọ đột nhiên

dùng sức, lòng bàn tay tràn ra mười hai tầng công lực, hút ngọc bội trong
tay Lạc Mộng Khê……

Nói thì chậm, khi đó thì nhanh, ngay lúc chưởng lực của người nọ vừa

mới phát ra, sắc mặt của Nam Cung Quyết vẫn như thường, nhưng ngón tay
lại đột nhiên bắn ra, một viên trân châu tròn vo bắn thật mạnh trúng lòng
bàn tay người nọ……

Ngay lúc người nọ vì đau đớn mà rất nhanh thu tay lại, tàn nhang cuối

cùng đã rơi xuống lư hương, theo như lời Nam Cung Phong nói thời gian
nửa nén nhang đã đến. Khuôn mặt tràn đầy tự tin của Nam Cung Phong lập
tức kéo xuống, âm trầm đáng sợ.

Vừa rồi thật nguy hiểm, chỉ thiếu một chút, ta đã thua! Lạc Mộng Khê

tay cầm ngọc bội, âm thầm khẽ thở ra, ánh mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng
mang theo nghi hoặc lặng lẽ nhìn phía Nam Cung Quyết: Thời điểm quan
trọng, người nọ đột nhiên thu hồi nội lực, khẳng định là xảy ra biến cố,
chẳng lẽ là Nam Cung Quyết lại giúp ta……

Sắc mặt Nam Cung Quyết bình tĩnh, ánh mắt thâm thúy, ngồi ở ghế trên,

nhìn không chớp mắt, giống như chưa từng phát sinh chuyện gì, Trong lòng
Lạc Mộng Khê càng thêm nghi hoặc: Nhìn bộ dạng của Nam Cung Quyết,
giống như chưa từng giúp qua ta, rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra……

Việc không nghĩ ra, cũng không nên suy nghĩ, dù sao lúc này chân tướng

cũng đã được phơi bày. Lạc Mộng Khê quay đầu nhìn tàn nhang đầy trong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.