LẠC VƯƠNG PHI - Trang 429

“Quốc sư đã đứng ở phía sau Cảnh vương gia được một lúc rồi mới

đúng, sao lại nói vừa mới vào đại sảnh chứ?” Giọng Nam Cung Quyết lạnh
như băng, cố tình không giải thích được: “Chẳng lẽ vừa rồi là bổn vương
nhìn nhầm?”

Biểu tình trên khuôn mặt Phùng Thiên Cương không thay đổi: “Đúng là

Lạc vương gia nhìn nhầm, bổn tọa thật là vừa mới đi vào đại sảnh…”

Nam Cung Quyết khoát tay áo, đánh gãy lời nói của Phùng Thiên

Cương: “Quốc sư nói vừa mới đi vào đại sảnh, thì chính là vừa mới đi vào
đi, bổn vương coi như không có gì cũng không nhắc đến nữa, không nên vì
việc nhỏ như vậy mà tranh cãi với quốc sư”

Nói đến đây, nhóm bách quan xem như đã hiểu được: Ngọc bội trong tay

Lạc Mộng Khê động đậy, là do quốc sư làm…

“Không còn nghi ngờ gì nữa, chân tướng chính là Cảnh vương gia là

người vong ân phụ nghĩa…”

“Không sai, người cứu mình rõ ràng là Lạc đại tiểu thư, còn vu oan cho

Lạc đại tiểu thư là trộm ngọc bội của hắn…”

“Đúng, rất đúng, là một kẻ tiểu nhân lấy oán báo ân…”

“Từ nay về sau tránh xa hắn ra một chút, tránh để lúc không nghĩ đến, bị

hắn đâm sau lưng, ngược lại còn vu oan là ngươi hại hắn…”

“Cảnh vương gia, ngươi còn gì để nói?” Tiếng bàn tán trào phúng khinh

thường của mọi người tuy nhỏ, nhưng vẫn lọt vào trong tai Lạc Mộng Khê
và đám người Nam Cung Phong, Lạc Mộng Khê khí thế mạnh mẽ, ngữ khí
lạnh như băng: Nam Cung Phong đấy chính là do ngươi tự chuốc lấy…

Nam Cung Phong sắc mặt u ám, trầm hạ mi mắt, hàn quang thoáng hiện,

bàn tay to nắm chặt thành quyền, ngón tay cắm thật sâu vào trong thịt,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.