LẠC VƯƠNG PHI - Trang 44

Ra khỏi phủ Thừa tướng, Lạc Mộng Khê chạy vội đến Cảnh vương phủ,

Lạc Mộng Khê ở hiện đại là sát thủ, luôn cố gắng dùng thời gian ngắn nhất
để hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ, lần này đến Cảnh vương phủ, nàng không
hề tiêu sái đi trên đường phố, mà chỉ tạt qua.

Trăng thanh gió mát, ban ngày ngã tư ồn ào náo nhiệt, giờ đã yên tĩnh

vắng vẻ, có người đang trong mộng đẹp ngủ yên, lại có người gặp toàn ác
mộng, giống như những tranh đấu ở bên ngoài chỉ là cơn gió nhẹ.

Hoàng cung Di Hương điện

“Không cần………..Ta không cần ăn những thứ này, thái y đã từng căn

dặn, ta không thể ăn những thứ này……..Các ngươi mau lấy đi, mang đi
đi…….” Nhìn thức ăn trên bàn và trên tay thái giám, quả nhiên đều có thể
làm hắn vô thanh vô thức* mà mất mạng. Nằm ở trên giường, sắc mặt của
tiểu nam hài nhợt nhạt, đáy mắt tràn đầy sợ hãi.

(Vô thanh vô tức [

无声无息] : Không có âm thanh, không có hơi thở.

Cũng có khi chỉ một người không có tiếng tăm, không được người khác
biết)

“Tiểu vương gia, đây là cua do Hoàng thượng ban cho người, người

không ăn chính là kháng chỉ!” Giọng nói kì quái của thái giám cứ quanh
quẩn trong phòng, những nếp nhăn trên khuôn mặt già nua không chút cảm
xúc, con ngươi nhấp nháy tàn nhẫn cười lạnh.

“Ngươi nói bậy, khi phụ hoàng có ở đây thái y đã căn dặn, người sẽ

không bức ta ăn cua, ta……Ta hiện tại phải đi hỏi phụ hoàng……..” Nói
xong tiểu nam hài muốn xuống giường đi tìm Hoàng Thượng.

Lão thái giám mâu quang phát lãnh, khoát tay áo ra hiệu cho vài tên tiểu

thái giám phía sau, nhóm tiểu thái giám lập tức hiểu ý, bước nhanh về phía
trước, đem tiểu nam hài vừa mới ngồi dậy gắt gao đặt lại trên giường, giọng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.