LẠC VƯƠNG PHI - Trang 554

chính mình không cầm nổi lòng mà hôn Lạc Mộng Khê, Nam Cung Quyết
nghi hoặc:

Sự tự chủ của bổn vương rất mạnh, vì sao vừa rồi lại không kiềm chế

được như thế…..Nhưng mà, không thể phủ nhận, môi Lạc Mộng Khê thật
sự rất thơm, cũng rất ngọt, làm cho hắn nhịn không được muốn xâm nhập
nhấm nháp……

Lúc này, Lạc Mộng Khê giống như con mèo nhỏ, nhu thuận rúc vào

trong lòng Nam Cung Quyết mà ngủ, mà thân thể Nam Cung Quyết lại
cứng ngắc nằm ở trên giường, cử động nhỏ cũng không dám, đáy mắt thâm
thúy hiện lên một tia bất đắc dĩ: Lạc Mộng Khê, vừa rồi là ngươi ngủ
không được, hiện tại đổi lại là bổn vương mất ngủ……

Trong mông lung, Lạc Mộng Khê cảm giác có một hơi thở xa lạ từ từ tới

gần mình, đầu óc mụ mị trong nháy mắt đã thanh tỉnh, nhưng giả bộ như
đang ngủ say không mở to mắt ra, ngay khi hơi thở kia đến trước giường,
Lạc Mộng Khê đột nhiên mở to mắt ngồi dậy, đang muốn vung tay đánh
hướng người đến, nhưng sau khi nhìn kỹ, lập tức động tác lại: “Băng Lam,
tại sao lại là ngươi?”

“Tiểu…… Tiểu thư, người làm sao vậy?” Băng Lam cả kinh đứng ngây

tại chỗ, nửa ngày không có phản ứng: Ánh mắt của tiểu thư vừa rồi, thật sự
rất đáng sợ, không phải trúng tà chứ……

“Không có việc gì, gặp phải ác mộng thôi.” Lạc Mộng Khê thản nhiên

nói cho có lệ, ghé mắt nhìn ngoài cửa sổ, ánh nắng chói chang, tiếng chim
hót, hương hoa: “Đi giúp ta múc nước rửa mặt chải đầu đi.”

Băng Lam là nha hoàn của Lạc Mộng Khê, theo lý thuyết, nàng phải rất

quen thuộc với hơi thở của Băng Lam mới đúng, cũng không biết vì sao,
mỗi lần nàng đang ngủ mà Băng Lam tới gần, nàng đều cảm giác hơi thở cả
Băng Lam rất xa lạ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.