“Ta thổi khúc [Lương Chúc], đây là một câu chuyện tình yêu xưa rất đẹp,
nếu lần khác rảnh, ta sẽ thổi ngươi nghe!” Lạc Mộng Khê ôm Thuần
Dương cầm, tiếp tục đi về phía trước.
Cửa Hoàng cung, xe ngựa của Lạc vương phủ đang đợi ở đó, thấy Lạc
Mộng Khê ôm Thuần Dương cầm đi ra, Băng Lam vội vàng đi đến tiếp
nhận, cũng lặng lẽ hỏi: “Tiểu thư, thái độ của Hoàng Thượng đối người có
tốt không?”
Tuy nói Lạc Mộng Khê là do Hoàng Thương tứ hôn cho Nam Cung
Quyết, nhưng tính tình của người trong hoàng thất đều hỉ nộ vô thường,
hơn nữa Nam Cung Quyết lại là Hoàng đế Thanh Tiêu quốc tương lai mà
trong lòng ai cũng rõ, Lạc Mộng Khê sẽ là Hoàng hậu của một quốc gia,
cho nên, yêu cầu của Thanh Hoàng với Lạc Mộng Khê, đương nhiên sẽ cao
hơn, ra đề khó để thử thách nàng.
Biết Băng Lam đang lo lắng cho mình, Lạc Mộng Khê khẽ cười: “Hoàng
Thượng rất tốt, không có ra đề khó để thử thách ta, còn ban thưởng Thuần
Dương cầm này đẻ chúc mừng tân hôn của ta với Vương gia.” Cho dù
người có ra đề khó, ta cũng có thể ứng phó từng cái một……
Nghe vậy, Băng Lam khẽ thở ra thật dài, liên tục gật đầu: “Vậy là tốt rồi,
vậy là tốt rồi.”
Mấy người đi tới trước xe ngựa, đang muốn lên ngựa, Nam Cung Quyết
đột nhiên nghĩ tới cái gì: “Lưu Vân, các ngươi đi về trước đi, bổn vương
cùng Vương phi đi dạo một lát.”
“Vâng, Vương gia!” Lưu Vân không nói thêm gì, Nam Cung Quyết nói
như thế nào, hắn sẽ làm như thế đó.
Băng Lam nhìn Lạc Mộng Khê, chờ ý của nàng, thấy Lạc Mộng Khê gật
gật đầu, Băng Lam cũng không nhiều lời nữa, ôm Thuần Dương cầm cùng
Lưu Vân trở về Vương phủ.