LẠC VƯƠNG PHI - Trang 651

hắn phát bệnh một lần. Mỗi năm ít nhất cũng tới hai, ba lần sao…

Ngoài cửa sổ, ánh nắng tươi sáng, ấm áp chiếu vào phòng. Bụng Lạc

Mộng Khê truyền đến cơn đói, lúc này mới nhớ tới, đã qua thời gian ăn
sáng.

Không khỏi thở dài, Lạc Mộng Khê nhẹ nhàng gỡ cánh tay đang ôm

nàng của Nam Cung Quyết, thật cẩn thận bước xuống giường, cất một số
chăn gấm vào tủ, chỉ chừa lại hai cái cho Nam Cung Quyết vậy là đủ rồi.

Thu dọn lại phòng một chút, Lạc Mộng Khê im lặng không một tiếng

động mà rửa mặt chải đầu, thay đổi quần áo sạch sẽ, rồi chậm rãi rời khỏi
phòng. Vốn tưởng rằng phòng ngoài không một bóng người, ai ngờ, trước
bàn đá trong viện, Bắc Đường Diệp đang ngồi trên ghế, đầu gật gù như con
gà mổ thóc, không ngừng ngủ gà ngủ gật.

“Bắc Đường Diệp, tại sao ngươi lại ngồi ngủ ở đây?” Lạc Mộng Khê

trong lòng nghi hoặc.

Bắc Đường Diệp mở hai mắt còn sương mù, đứng lên, lười biếng vươn

người duỗi thắt lưng: “Bổn Hoàng tử chờ ngươi ra, tối hôm qua Nam Cung
Quyết phát bệnh sao?”

“Làm sao ngươi biết?” Lạc Mộng Khê trong lòng mặc dù đang nghi hoặc

nhưng cũng âm thầm biết được một điều: Nam Cung Quyết và Bắc Đường
Diệp là bạn tri kỉ, hắn nhất định biết ẩn tình của Nam Cung Quyết.

Giọng nói Bắc Đường Diệp luôn luôn mang theo sự bất cần đời, nhưng

lại có chút ngưng trọng: “Trước kia khi Nam Cung Quyết phát bệnh, cũng
giống như ngày hôm qua vậy, tự nhốt mình vào phòng, ai cũng không cho
vào. Đợi qua hôm sau, khi chúng ta vào trong, chỉ có thể nhìn thấy một
đống bừa bộn trên đất và bệnh của Nam Cung Quyết cũng tốt hơn”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.