LẠC VƯƠNG PHI - Trang 664

Thật ra, nàng cho rằng Nam Cung Quyết đang giả bộ ngủ, cho nên mới

thử hắn, vốn định chờ khi hắn buông tay, sẽ vung tay đánh hắn, nhưng hắn
chẳng những không buông tay, còn ôm chặt hơn. Lạc Mộng Khê vốn không
có việc gì, hiện tại thì thật sự có chút không thở được:

Không ngờ Nam Cung Quyết thật sự đang ngủ, người đang buồn ngủ

mông lung, nửa tỉnh nửa ngủ chỉ biết xiết chặt cánh tay, sẽ không nới lỏng.
Quên đi, đêm nay cứ để cái tên sắc mê tâm khiếu chiếm chút tiện nghi, chờ
sau khi hắn tỉnh lại, xem ta dạy dỗ hắn thế nào.

Mùi đàn hương nhàn nhạt khiến người khác yên lòng bay vào trong mũi,

hơn nữa Lạc Mộng Khê vừa mới tức giận tận trời, nhắm mắt lại không lâu
liền đi vào mộng đẹp.

Sau khi xác nhận Lạc Mộng Khê đã ngủ, Nam Cung quyết liền mở hai

mắt đang khép hờ ra, nhìn dung nhan ngủ bình yên, điềm tĩnh của Lạc
Mộng Khê, đáy mắt thâm thúy của Nam Cung Quyết hiện lên ý cười trêu
tức: Lạc Mộng Khê, muốn đấu với bổn Vương, ngươi còn kém lắm

Đột nhiên, một tiếng động nhỏ, khác thường truyền vào trong tai, đáy

mắt Nam Cung Quyết hơi trầm xuống, đồng thời điểm huyệt ngủ của Lạc
Mộng Khê. Vung tay lên, áo choàng màu trắng phóng khoáng đã mặc vào
người, nhanh tay giúp Lạc Mộng Khê kéo cao mép chăn, thân ảnh thon dài
nháy mắt xuống giường, khép trướng mạn nửa trong suốt ở phía sau lại.

“Xuất hiện đi, nơi này trừ ngươi, ta và Lạc Mộng Khê ra, căn bản không

có người khác” Giọng nói lạnh như băng của Nam Cung Quyết vừa cất lên,
bạch y màu trắng xuất hiện trước mặt Nam Cung Quyết:

“Lạc Vương gia”

“Lãnh cung chủ”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.