“Nam Cung Quyết, ngươi trước tiên buông lỏng một chút, ta không thở
nổi.” Lạc Mộng Khê nhẹ giọng đề nghị, đáy mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng
ngầm mang theo lãnh ý: Chờ ngươi nới lỏng tay, ta sẽ điểm huyệt đạo của
ngươi, đá ngươi xuống giường……
Kiếp trước của Lạc Mộng Khê là đặc công, biết rõ nếu muốn đối phó
một người, trước tiên phải khiến hắn không còn năng lực phản kháng. Võ
công của Nam Cung Quyết cao, thân thủ lại nhanh, vốn tưởng rằng đánh
vào bụng hắn, hắn sẽ đau đớn chịu không nổi. Lại không ngờ, hắn còn cố
nén đau, kéo nàng lại……
Nam Cung Quyết mở to mắt nhìn Lạc Mộng Khê, đáy mắt thâm thúy
hiện lên một tia ý cười kỳ lạ: “Lạc Mộng Khê, không phải ngươi đang định
chờ bổn vương nới lỏng tay, liền tìm cách dạy dỗ bổn vương chứ……”
“Làm sao có thể, Vương gia nghĩ nhiều rồi.” Lạc Mộng Khê cười lanh
lảnh, đáy mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng hiện ra lửa giận: Đáng ghét, làm
sao hắn biết suy nghĩ của ta? Hay là, chẳng qua chỉ suy đoán……
“Nếu bổn vương nghĩ nhiều, vậy ngươi không nên lộn xộn nữa, có
chuyện gì, ngày mai nói sau.” Nói xong, không đợi Lạc Mộng Khê trả lời,
Nam Cung Quyết liền nhắm hai mắt lại.
Lạc Mộng Khê bất đắc dĩ thở dài, đưa mắt nhìn trướng mạn buông
xuống. Xem ra, tối nay ta lại mất ngủ……
Ngoài Bắc Đường Diệp ra, còn có ai gần gũi với Nam Cung Quyết nữa.
Người trong lòng Nam Cung Quyết là ai, Bắc Đường Diệp cũng không
biết. Xem ra, Nam Cung Quyết giữ bí mật rất lợi hại ……mật rất lợi hại
……