LẠC VƯƠNG PHI - Trang 916

Trong phút chốc khi cửa phòng đóng lại, Nam Cung Quyết rốt cuộc cũng

chống đỡ không nổi, ngã thật mạnh xuống giường, ho khan một trận lại tiếp
một trận.

Không biết vì sao, lần này hắn phát bệnh lại nghiêm trọng hơn so với

mọi lần, không ngừng ho ra máu. Khăn lụa bị nhiễm đỏ hết một cái lại một
cái. Thân thể như rơi vào hầm băng trong tháng Chạp, lạnh như băng không
có một chút độ ấm…. Khi bóng tối và sự lạnh lẽo đánh úp lại, Nam Cung
Quyết kiên trì cố gắng chống giữ cho mình thanh tỉnh. Bởi vì hắn biết, một
khi ngủ hắn có thể không bao giờ tỉnh lại nữa. Hắn không sợ chết, nhưng,
trên đời này hắn còn một vướng bận. Hắn không thể chết được…… Thể lực
của Nam Cung Quyết bị tiêu hao hầu như không còn, sắp rơi vào hôn mê.
Trong phút chốc, trước mắt hiện ra hình ảnh Lạc Mộng Khê với đôi mắt
trong trẻo nhưng lạnh lùng lại mơ hồ mang một ý cười vui tươi. Nam Cung
Quyết liền thanh tỉnh, ép buộc mình phải duy trì thanh tỉnh:

Nếu ta chết, ai đi cứu Mộng Khê…… Nếu ta chết, sự an toàn của Mộng

Khê sẽ mất đi bảo đảm. Không lâu sau, khẳng định cũng sẽ ra đi theo ta.
Đây không phải là kết quả mà Nam Cung Quyết muốn…. Bóng tối một lần
lại một lần đánh tới, Nam Cung Quyết cố nén nỗi thống khổ, cố gắng chống
đỡ. Khi thân thể suy yếu tới cực hạn, chống đỡ không được, rơi vào hôn
mê. Trong phút chốc ấy, trong lòng vẫn luôn nghĩ là: Vì Mộng Khê, ta nhất
định phải tỉnh lại, phải sống sót.

Mộng Khê, nàng biết không? Bây giờ, nàng là lý do duy nhất chống đỡ

cuộc sống của ta…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.